HỮU PHỈ - Trang 1624

Lão ngư dân đan lưới đánh cá bên bờ biển lấy tay che nắng, ngẩng đầu

nhìn hắn.

– Con luôn nghĩ, thế nào là “sinh không gặp thời”.

Tạ Doãn chợt thình lình lên tiếng.

Vẻ mặt Trần Tuấn Phu không dao động, ông hỏi:

– Thế nào là “sinh không gặp thời”?

– Đều là nhân dân chân lấm tay bùn, bán mặt cho đất bán lưng cho

trời, năm thái bình thì mai thê hạc tử (1), hái cúc dưới giậu đông, tự có thú
vui dân dã, còn năm loạn lạc thì lang thang trôi giạt, bán con bán cái, ngày
ngày được bữa nay lo bữa mai. Không chỉ bá tánh bình dân và giang hồ du
hiệp như vậy, mà quan to quý nhân cũng trốn không thoát, người nói xem,
sinh trong loạn thế phải chăng vốn dĩ thấp kém hơn sinh trong thái bình
thịnh thế?

(1) Mai thê hạc tử: lấy mai làm vợ, hạc làm con, chỉ cuộc sống thanh

cao thoát tục.

Lời này nghe như thương cảm thân thế bản thân, Trần Tuấn Phu cười

nói:

– Ngày có sáng tối, trăng có tròn khuyết, người có ly hợp, đời đương

nhiên cũng có loạn lạc thái bình, sinh ở nơi nào, không do chúng ta quyết
định.

Khóe mắt Tạ Doãn hơi cong, nơi đó có một lớp vụn băng li ti, thoạt

nhìn rất rạng ngời:

– Vậy người sinh vào trước lúc tảng sáng chắc chắn là may mắn nhất.

Cả đời đều nhìn ngày từ từ sáng lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.