HỮU PHỈ - Trang 1628

“Rétttt”, lại thêm một đợt lên dây cung nữa, sau lưng Chu Phỉ cứng

đờ, đợt tên thứ hai đã tới.

Lưng nàng đau đớn, toàn thân chợt đổ về trước, hóa ra nàng tránh

không kịp, bị một thanh đao trong tay Bắc quân quét qua, sau lưng lập tức
trầy xước một mảng. Chu Phỉ không để ý vết thương, lăn tránh ngay tại
chỗ, đồng thời Toái Già liên tục chém đùi mấy kẻ to gan chặn đường, dùng
Bắc quân bên cạnh không kịp tránh làm lá chắn, lăn lộn liên tục tránh đợt
tên thứ hai.

Chu Phỉ lăn mãi tới bên cạnh một bụi cây, vai đập mạnh vào rễ cây

ngừng lại, mượn lực nhảy lên, đợt tên thứ ba không cho nàng thở dốc, ép
tới trước mặt.

Chu Phỉ hết cách, đành mạnh mẽ đề khí lần nữa, dùng khinh công

miễn cưỡng tránh né, ai ngờ lần này nàng thật sự kiệt sức, khí chưa đề lên
mà nàng cảm thấy ngực và bụng đau nhức, lục phủ ngũ tạng như bị kéo
căng nứt.

Trước mắt Chu Phỉ tối sầm, mùi tanh tanh không thể khống chế trào

lên cuống họng, sau đó đùi nàng truyền đến cơn đau dữ dội, một mũi tên sắt
bắn xuyên qua bắp đùi nàng, ghim nàng lên cây.

Chu Phỉ theo bản năng chống Toái Già đứng dậy, nhưng đao run rẩy

như lá rơi trong gió, da dần rách từ chỗ bị thương, nàng đưa tay sờ muốn
nhổ mũi tên ra nhưng trước mắt không nhìn rõ gì cả, mấy lần liền, nàng
không thể sờ được đuôi tên.

“Vừa mới khoe khoang, nhanh vậy đã đần mặt ra…” Chu Phỉ mơ

màng nghĩ, trong khoảnh khắc ngắn ngủi, nàng như hôn mê, thần hồn thoát
khỏi chiến trường tu la trước mắt, bỗng lóe qua một giấc mơ thoáng chốc,
trong lúc hoảng hốt, nàng như thấy Tạ Doãn đứng trước mặt, tay cầm một
thanh đao dài nhỏ…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.