HỮU PHỈ - Trang 1661

bố cục đẹp, nhưng nội dung thì thần thần bí bí, cứ ba câu là không rời mấy
thứ như “cầu tiên”, “siêu thoát”.

– Ông nói ông từng tìm địa điểm cũ của mộ vu độc và Niết Bàn thần

giáo năm xưa, sau đó bỏ ra mấy năm ở Dược cốc, nghiên cứu chữ cổ vu
độc, là để…

Ưng Hà Tòng ngừng lại, cau đôi mày dài, nói tiếp:

– …Tìm xem trên đời liệu có thuật khởi tử hồi sinh hay không.

Chu Phỉ:

– Mấy lời nhảm nhí đó lướt qua đi. Sau đó thì sao? Ổng nghiên cứu

chữ cổ vu độc nhiều như vậy, nghiên cứu ra được gì? Niết Bàn cổ đó phải
có gì hữu dụng chứ, bằng không tại sao Tề môn lại bảo quản nó nhiều năm
như thế?

Ưng Hà Tòng nhỏ giọng đọc:

–“Ta sống hoài sống phí 60 năm, đến nay đời phù du tạm nghỉ, giật

mình tỉnh mộng, mới biết mình dùng cái ngắn ngủi trong chớp mắt lo cái
dài của muôn đời, dùng cái nhỏ bé của giun dế xót thiên địa mênh mang,
nào có gì đáng nhắc, chỉ làm tăng thêm tiếng cười mà thôi. Độc
trùngcủadân biên cảnh nhỏ nhoi, chẳng qua là tà môn dùng để ký sinh
truyền công, thế mà cũng có thể xua người tác oai tác quái, giả thần giả
quỷ, nực cười, nực cười! Nhưng nọc độc của nó cũng có chút công dụng,
có thể khiến bách độc tránh lui, nơi này tuy thanh tịnh nhưng côn trùng rất
nhiều, chúng tiểu hữu ở đây lâu thường chịu nỗi khổ hai độc ẩm lạnh tới
mức kinh mạch ngưng trệ, có thể lấy ít nọc độc, phối hợp với phương pháp
âm dương nhị khí để loại trừ. Độc trùng bản tính nham hiểm, vạn mong
thận trọng…”Ê ê, cô làm gì đó?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.