HỮU PHỈ - Trang 1663

khỏi bảy cửa, dựng dậy Lý Thịnh đang chỉ huy đào hố:

– Con Niết Bàn cổ mẫu mà huynh tùy tiện bọc lại đâu? Mau lên, đưa

cho muội, còn nữa, nơi này chắc chắn còn có cửa ngầm khác, mau tìm ra
hết, tìm xem trong cấm địa Tề môn có ghi chép gì về “âm dương nhị khí”
hay không.

Ưng Hà Tòng đuổi tới nghe câu này, cả kinh nói:

– Cái gì, Niết Bàn cổ mẫu trên người cô? Không thể nào!

Lý Thịnh bị Chu Phỉ giục cuống quít tìm hồi lâu mới tìm ra được

trong gói nhỏ mang bên mình có một con Niết Bàn cổ mẫu bị gói bằng y
phục cũ, ba người cùng ngồi xổm dưới đất nhìn chằm chằm con mẫu trùng
bị Chu Phỉ một đao bổ đôi kia.

Ưng Hà Tòng nheo mắt nhìn chằm chằm vết đao trên thân nó:

– Hèn gì rắn của ta không cảm giác được, hóa ra nó chết thế này. Chu

đại hiệp, xem vết đao này… là cô giết à?

Chu Phỉ mới nhảy một hơi từ mật đạo ra khiến vết thương bên hông bị

rách, lúc này máu và kim sang dược độc môn Ưng thị hòa vào nhau, vừa
đau vừa ngứa, cảm giác ấy thực có thể khiến người ta trực tiếp thăng thiên,
nàng kiềm chế vẻ mặt đau khổ khó diễn tả, nói:

– Đừng nói nữa, bây giờ ta muốn đền mạng cho nó đây nè.

Ưng Hà Tòng cau mày xách con mẫu trùng chết không toàn thây lên.

Chu Phỉ căng thẳng, lòng bàn tay toát mồ hôi, hỏi:

– Sao, nọc độc mà Lữ quốc sư nhắc trong di thư có còn không?

Ưng Hà Tòng lạnh lùng liếc nàng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.