HỮU PHỈ - Trang 1674

Chu Phỉ lần đầu nghe chuyện này, lập tức yên lặng chốc lát, nhất thời

không biết nên phản ứng gì, hồi lâu mới nói:

– Muội? Một thổ phỉ nhà quê như muội, mấy quan to quý nhân đó

cưới về làm gì? Trấn trạch à?

– Còn không phải vì nịnh bợ cha muội sao, trước đây mấy kẻ đó

không xem hoàng đế ra gì, nào ngờ mấy năm nay hoàng đế càng lúc càng
mạnh, những tên quan đứng nhầm chiến tuyến bây giờ đều hối hận xanh
ruột, không kịp làm tâm phúc của đế vương nữa, đành đi khắp nơi tìm cửa
sau.

Lý Thịnh tì khuỷu tay lên đầu gối, ngón tay gõ nhẹ xương bánh chè

nhô ra của mình, hơi dừng lại rồi nói tiếp:

– Công tử đó yếu ớt nhu nhược, khó khăn lắm mới đi tới giữa sườn

núi, thực đi hết nổi bèn đổi sang ngồi kiệu, cuối cùng sống sót lên được
Thục Sơn, hắn gặp đại cô cô, nho nhã lễ độ nói là tới để xin cưới “tiểu thư
Chu gia”, muội đoán xem đại cô cô có biểu cảm gì?

Vẻ mặt trống rỗng của Chu Phỉ cuối cùng cũng có chút thần thái:

– Mặt mẹ muội chắc chắn là u mê, có khi còn hỏi người ta “tiểu thư

Chu gia” là cọng hành nào?

Lý Thịnh bật cười ha hả.

Khóe môi Chu Phỉ khẽ giật:

– Sau đó thì sao?

– Đại cô cô nói “cánh nó cứng rồi, ta không quản được nữa, nếu cậu

đồng ý thì tự tìm Chu Tồn nói chuyện”. Công tử thượng thư đó nào dám lên
tiền tuyến cho cô phụ ghét, thế là nịnh nọt nói “nghe nói nữ nhi giang hồ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.