HỮU PHỈ - Trang 1693

Thanh đao nàng tiện tay cướp lấy chỉ là hàng rởm, quân phí của Bắc

quân không biết bị tên cẩu quan nào tham mất, đao kiếm làm vô cùng cẩu
thả, thanh đao như tờ giấy kia khó chịu nổi hai đại cao thủ đấu sức, bắt đầu
hoạt động là chỗ nối giữa thân đao và chuôi đao lập tức “rắc” một tiếng,
chuôi đao bằng gỗ nứt từ giữa ra làm hai, thân đao bỗng bay lên. Chu Phỉ
thở dài, ung dung vỗ nhẹ chuôi gỗ, kế đó đưa tay đè lại cán đao.

Chuôi đao gỗ bay lên nhắm thẳng vào Lục Dao Quang, tầm mắt ông ta

khó tránh bị quấy nhiễu, ngay lúc ông ta chớp mắt, hai tay Chu Phỉ lưu loát
đẩy thân đao trụi lủi đi một vòng tròn, thân đao mỏng manh xoay quanh
trường đao Phá Quân như một đóa mạn đà la từ từ nở rộ, tự nhiên xinh đẹp.

Chu Phỉ cuối cùng nói xong câu:

– …trực tiếp bắt cha ta còn dễ hơn.

Sau đó nàng hờ hững lướt qua Lục Dao Quang, thậm chí chê ông ta

chắn đường, dùng vai huých nhẹ ông ta.

Trên mặt Lục Dao Quang là vẻ khiếp sợ tột cùng, ông ta như ngây dại,

bị nàng huých ngoan ngoãn nghiêng người tránh đường.

Chu Phỉ loáng cái đã ở ngoài mấy bước, mãi đến lúc này, trường

thương trận dệt thành tấm lưới lớn của Bắc quân mới đưa tới, vì Lục Dao
Quang chắn đường mà đành dừng lại.

Lọn tóc dài phía sau Chu Phỉ lướt ngắn ngủi qua đầu nhọn trường

thương rồi lặng yên buông xuống.

Thân đao đã mất chuôi lúc này mới rơi “keng” xuống đất, làm kinh

động bay lên vô số bụi trần lắng đọng.

Trên cổ Lục Dao Quang như có người cầm mực đỏ từ từ nhuộm lên,

một đường màu đỏ từ trái tràn qua phải, kéo dài tới mang tai, vẽ xong một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.