HỮU PHỈ - Trang 1775

trợ hoàng tử mà mang binh dẫn dụ Bắc quân, cuối cùng tuẫn quốc… người
hắn yểm trợ chắc không phải…

Ưng Hà Tòng:

– Nếu là ta, ta cũng sẽ làm vậy. Các ngươi đừng quên, trên tay Tào

Trọng Côn ngoại trừ binh lính thì còn có Bắc Đẩu. Mấy tên chó săn đó giết
một đứa trẻ giữa đám tàn binh bại tướng rất dễ dàng, ngược lại nếu đi theo
bên cạnh bọn Sơn Xuyên kiếm, tuy không phô trương cũng chưa chắc thoải
mái, nhưng có mấy đại cao thủ bảo vệ thì không ai có thể đến gần, Thẩm
Thiên Khu năm xưa cũng không thể, vả lại mấy người giang hồ như họ
mang theo một đứa trẻ, vừa đi nhanh vừa không bắt mắt, Bắc quân căn bản
không lưu ý tới.

Ngô Sở Sở chợt nói:

– Có đáng tin không? Ta từng gặp Thẩm Thiên Khu, ông ta cực kỳ

hung ác, nếu ông ta thật ra tay thì vừa thăm dò là biết thật giả ngay, vở kịch
này há chẳng phải diễn hỏng sao? Đến lúc đó đại quân Bắc triều hoàn hồn
quay đầu vây giết, mà viện quân phía Nam lại không biết chân tướng, căn
bản không kịp cứu viện, chỉ dựa vào mấy cao thủ, không chặn được đại
quân triều đình.

Điều này họ đã lĩnh hội sâu sắc, nếu không phải cấm địa Tề môn cho

họ chỗ trốn, thì với võ công hiện tại của Chu Phỉ còn suýt bị bắn thành
nhím nữa là, huống hồ người khác.

Lý Nghiên lẩm bẩm:

– Sao Ngô tướng quân không viết rõ trong thư nhỉ?

Ưng Hà Tòng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.