HỮU PHỈ - Trang 1783

giọng điệu Lý Thịnh quá chân thành tha thiết hay không, Ưng Hà Tòng
không hề cảm thấy không thoải mái.

Lý Thịnh vỗ vai hắn, lướt qua Ưng Hà Tòng, nhìn các lưu dân bị động

tĩnh ban nãy đánh thức, nói:

– Một cây làm chẳng nên non, huynh đệ.

Ưng Hà Tòng sững sờ, ngón tay cầm Ngũ Bức lệnh và bảng tên nắm

chặt, tiếp đó nhìn sâu sắc Lý Thịnh, khẽ gật đầu, xoay người rời đi.

Các phương thế lực hoặc sáng hoặc tối nhao nhao lên đường, mục tiêu

nhắm về cùng một hướng: Nam đô Kim Lăng.

Mà trong thành Kim Lăng vẫn là sắc thu an lành.

Chạng vạng, tà dương dần tắt, tiếng phượng tiêu vang vọng, chiếc đèn

hoa sen đầu tiên được thắp sáng bên bờ sông Tần Hoài khẽ đong đưa, ánh
sáng nhạt lan tỏa, lá xào xạc rơi xuống nước gần bờ đê rồi lặng yên không
bóng dáng.

Trong thành cung, trăm năm phồn hoa tươi đẹp chưa thay, tường cao

ngói trổ chạy dài xa xa, hồn phách Tạ Doãn vốn chìm trong cơ thể lạnh
băng như thoát xác tung ra, lảo đảo giữa hiên nhà chạm trổ và trụ ngọc, va
phải thềm son và lưu ly ngang dọc bốn phía, khóc lóc không chịu về.

Bình thường giữa các cao thủ nếu không có địch ý với nhau, vì lịch sự,

họ có thể gây ra chút tiếng động khẽ khi ẩn nấp, hoặc hơi tạo ra chút sơ hở,
đây gọi là “ném đá”, một là để chào hỏi, hai là để thăm dò đối phương sâu
cạn. Nếu bị người ta nói toạc ra chỗ ẩn thân, gọi tiếng đầu tiên, người ẩn
thân thông thường sẽ không phản ứng, vì nếu tình cờ gặp phải kẻ lõi đời mà
võ công chẳng ra sao, đối phương có thể chỉ thuận miệng nói bừa thôi, bị
lừa xuất hiện thì quá ngu. Đây là bài bản.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.