HỮU PHỈ - Trang 1839

Ưng Hà Tòng nói không kiên nhẫn:

– Ta nói hắn ta tự nuôi bản thân thành một con cổ mẫu, hiểu chưa?!

Lúc này, Thẩm Thiên Khu chắc chắn đã ngỏm, Ân Bái “trở mình”, lăn

xuống khỏi người ông ta, lộ khuôn mặt đầy máu, ngửa mặt lên trời ngã
nhoài ra đất.

Hắn ta thực như con quỷ sống, mọi người bị động tĩnh này làm giật

mình, các cấm vệ ào ào xông tới, dìu Triệu Uyên lảo đảo đứng dậy bảo vệ.

Chu Phỉ giơ tay chắn Ưng Hà Tòng ra sau, nhìn hắn ta đầy cảnh giác,

nhưng lại cảm thấy Ân Bái phảng phất như đang cười.

Chu Phỉ thử thăm dò đi về trước vài bước, đứng trước mặt Ân Bái.

Ân Bái hình như nhận ra nàng, cố duỗi cái tay còn lại, chỉ vào Chu

Phỉ, rồi lại khó khăn vòng một vòng cung chỉ về mình.

– Ngươi… ngươi gì?

Chu Phỉ cau mày khó hiểu, thấy Ân Bái run rẩy giơ móng vuốt, cứ chỉ

vào chính mình, lòng nàng chợt lóe lên một ý nghĩ, thử thăm dò:

– Ngươi muốn nói ngươi là… Ân Bái?

Ân Bái chấn động mạnh toàn thân, vô thức co giật giãy giụa trên đất

như cá chết, nhưng ánh sáng trong mắt lại hừng hực.

Chu Phỉ cúi đầu nhìn hắn ta, ngẫm nghĩ rồi nói:

– Ngươi tên Ân Bái, con của Ân Văn Lam, người duy nhất may mắn

sống sót của Ân gia trang, được Bắc đao Kỷ Vân Trầm nuôi lớn, xuất thân
từ…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.