HỮU PHỈ - Trang 1873

Chu Dĩ Đường thích thú quan sát nó chốc lát, hỏi:

– Cho sờ không?

Hắc Hổ:

– …

Tiểu thư sinh “yếu ớt nhu nhược” ấy tiến lên hai bước, thăm dò sờ thử

đầu chó, con chó nghểnh cổ kêu “gâu gâu” hai tiếng, thân thiết thè lưỡi
liếm cổ tay cậu bé.

Nửa đêm canh ba, Lý Cẩn Dung lén lút khôi phục “kho binh khí” của

Lý Chủy về hiện trạng ban đầu, lại chìa tay về phía đệ đệ vua nước mũi, hạ
lệnh cưỡng chế:

– Lấy ra!

Lý nhị lang mếu môi, rề rà lấy ống sáo nhỏ Nam Cương có hình rắn

giao ra, đúng lúc này chợt nghe ngoài sân có tiếng chó sủa quen thuộc vọng
tới, Lý Cẩn Dung vừa quay đầu, Lý nhị lang liền thừa cơ giấu ống sáo đó
vào.

Ngoài viện sột soạt chốc lát rồi trên tường ló ra cái đầu nhỏ, bóp mũi

nhỏ giọng gọi vào bên trong:

– Lý lão đại! Lý lão đại!

Lý Cẩn Dung:

– Đây đây, chuyện gì?

Hắc Hổ không ngờ cô bé ở ngay cửa, bị cô bé đột nhiên lên tiếng làm

sợ hết hồn, “ui da” một tiếng ngã từ trên tường xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.