HỮU PHỈ - Trang 229

Chu Phỉ nhấc ống tay áo lau máu bắn lên cằm, chút khoái ý trong lòng

vì phá tan lớp sương mờ chưa kịp tràn ngập, vừa xoay mặt liền thấy càng
lúc càng nhiều người bao vây lại, bèn lấy sống đao chọc Tạ Doãn:

- Một mình ngươi chạy đi, đừng nói nhảm nữa, tránh ra.

Nàng đẩy Tạ Doãn ra, dùng hai đao chém đứt khóa cửa lao của lão

đạo sĩ, nghiêm mặt nói:

- Đa tạ đạo trưởng chỉ điểm.

Lão đạo sĩ vuốt râu mỉm cười, vô cùng hiền từ. Chu Phỉ vốn định nói

thêm với ông vài câu, bên cạnh chợt có một người trong thạch lao kinh
ngạc lên tiếng:

- Là A Phỉ sao?

Chu Phỉ giật mình, xoay đầu nhìn thì thấy một “dã nhân” bám vào cửa

thạch lao.

“Dã nhân” này vén mớ tóc rối bù bờm xờm của mình lên, để lộ gương

mặt mà mẹ ruột cũng sắp nhận không ra, kêu với nàng:

- Haiz, ánh mắt gì thế, Thần Phi sư huynh mà cũng không nhận ra à?

Muội xảy ra chuyện gì? Sao lại chạy tới đây một mình? Muội theo ai tới?
Mẹ muội có biết không?

Hóa ra người này chính là Trương Thần Phi, nhi tử mất tích của

Vương lão phu nhân! Nàng rõ ràng là đuổi theo tung tích Lý Thịnh mà đến
nhưng đến giờ vẫn không tìm được Lý Thịnh, ngược lại lại tìm được người
của phái Tiêu Tương bặt vô âm tín trước.

Lúc Thần Phi sư huynh hành tẩu giang hồ, Chu Phỉ còn ở trong trại

học trung bình tấn, cho nên Thần Phi luôn xem nàng là một đứa trẻ không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.