HỮU PHỈ - Trang 361

- Có lần ta bị bốn con chó dữ đuổi mấy chục dặm, bị chúng đánh lăn

lộn đầy đất mà còn không khóc kìa!

Chu Phỉ dở khóc dở cười, dụi dụi mắt, bỏ trường đao vào vỏ, quay

người đi đến trước phòng, nhìn Ngô Sở Sở qua khung cửa sổ, thấy nàng ấy
mấy ngày liền cực khổ, lần đầu tiên được ngả đầu trên gối, ngủ rất say sưa,
không hề bị kinh động, bèn đóng cửa lại giúp nàng ấy, chính mình ngồi ở
cửa, Đoàn Cửu Nương cũng bước qua ngồi bên cạnh nàng.

Đoàn Cửu Nương nói:

- Ta thấy ngươi gân cốt bình thường, luyện Phá Tuyết Đao quá tốn

sức.

Chu Phỉ nhủ thầm, vậy cũng mạnh hơn Lý Thịnh, Lý Thịnh còn không

có may mắn được đại đương gia truyền đao kìa.

Nàng không hề cho là chuyện to tát, nói:

- Tốn sức thì từ từ luyện.

Đoàn Cửu Nương nghiêm túc gật đầu, nói:

- Đúng vậy, sau này phải nỗ lực thật nhiều mới được.

Chu Phỉ tự cảm thấy đã vô cùng nỗ lực, bèn kể chuyện mình luyện đao

trong sông Tẩy Mặc ở 48 trại cho bà nghe. Đoàn Cửu Nương vừa nghe thấy
mấy chữ “48 trại” liền cực kỳ chăm chú, hận không thể sao chép lại từng
giọt nước miếng của Chu Phỉ để âm thầm cất giấu.

Nhưng khi nghe xong, bà lại cười nói:

- Ngươi như vậy mà gọi là nỗ lực? Người cha nhu nhược kia của

ngươi chắc chắn dung túng các ngươi nhất rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.