HỮU PHỈ - Trang 435

- Mấy danh môn chính phái các ngươi toàn bộ đều biết gạt người, Lý

Chủy đã chết hai mươi năm, lại còn gạt ta.

Huyệt đạo Chu Phỉ nhất thời bị phong bế, chỉ có thể hô to:

- Mẹ kiếp bà nghe ra được ta gạt bà thì hồi nãy tại sao không nghe ra

được con ma bệnh lao đó gạt bà? Đoàn Cửu Nương! Ta đợi bà ba ngày, ba
ngày sau bà không đến tìm ta, cả đời này bà đừng hòng bước qua cửa nhà
ta!

Đoàn Cửu Nương nghe vậy chỉ cười, sau đó đột nhiên nhổ xuống một

cây trâm cũ trên đầu, đâm vào mông ngựa, con ngựa kêu thảm một tiếng,
tung vó lên trời chạy như bay.

Bà khi nào thì tỉnh?

Chu Phỉ không biết, chính Đoàn Cửu Nương cũng nói không rõ, tỉ mỉ

ngẫm lại, có lẽ là khi bà vú già họ Tống nói với bà câu “Bảo Sơn tuổi mụ
19” kia.

Cuồng phong cuốn đi âm thanh của Chu Phỉ, các hắc y nhân hai bên

đương nhiên muốn đuổi theo nhưng một mình Đoàn Cửu Nương đứng gác
ở đó với tư thế đừng ai hòng qua được, mấy lần cản bọn chúng trở về, mắt
thấy con ngựa kia đã mất hút, Thẩm Thiên Khu và Cừu Thiên Cơ đồng thời
tiến lên, Đoàn Cửu Nương cười to nói:

- Tới hay lắm! Bọn phế vật các ngươi sớm nên cùng lên rồi!

Vừa nãy khi Đoàn Cửu Nương ra tay với Thẩm Thiên Khu, dường

như bà chỉ nhỉnh hơn ông một chút, nếu ông có tí đầu óc thì có thể kéo dài
thêm, nào ngờ chẳng qua chỉ chốc lát, Đoàn Cửu Nương không biết ăn phải
thuốc bổ gì mà công lực tăng vọt, đấu với hai người Tham Lang Lộc Tồn
mà không hề có dấu hiệu yếu thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.