HỮU PHỈ - Trang 438

thì đã không còn kịp, chỉ nghe một tiếng vang lớn, móc câu dài nổ tung trên
tay bà____chỗ gờ nối ngăn ngắn kia lại là thứ lôi hỏa đạn thấp hèn, Thẩm
Thiên Khu dụ bà cưỡng chế gỡ ra làm dẫn kíp nổ.

Đoàn Cửu Nương võ công cao đến mấy cũng không có thân thể kim

cương bất hoại, giữa eo bà máu tươi đầm đìa, vạt áo quấn lấy móc câu nát
bét, mang theo một nửa bàn tay.

Cừu Thiên Cơ hét dài một tiếng, tất cả hắc y nhân cùng tiến lên, vô số

nước độc lắp vào cung, bao vây Đoàn Cửu Nương tầng tầng lớp lớp, nước
độc phun như mưa vào người bà, Chúc Bảo Sơn bị vứt đại sang một bên,
ngất đi tỉnh lại, trong lúc mơ mơ màng màng, hắn nhớ đến một chuyện cũ
năm xưa.

Có một lần hắn chơi trong vườn hoa, bị một người thiếp nào đó không

có con của phụ thân nhìn thấy, ghen ghét căm hận đan xen, liền thả chó ra
đuổi hắn, tuy chỉ là một con chó xù nhỏ nhưng với trẻ con mà nói thì đó là
một con quái thú. Chúc Bảo Sơn cực kỳ sợ hãi, gào khóc chạy ra ngoài,
tưởng mình sắp bị cắn chết thì va phải đùi một người, liền theo đó một
tiếng hét thảm vang lên, con chó xù bay ra ngoài, người nọ đặt một tay lên
đỉnh đầu hắn, một cánh tay rất mảnh rất gầy nhưng lòng bàn tay ấm áp…
hắn không nhớ nổi là ai.

Trong lúc hoảng hốt, Đoàn Cửu Nương ở giữa lớp lớp vòng vây nhìn

hắn, toàn thân Chúc Bảo Sơn chấn động, bỗng dưng nhỏ giọng gọi:

- Mẹ…

Song binh đao lẫn lộn, cung nỏ đều giương, không ai nghe được tiếng

mèo kêu của hắn.

Quanh người Đoàn Cửu Nương hầu như không có một miếng thịt

lành, bà giống như bàn long bị vây trong nước cạn, vảy giáp tung bay mấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.