HỮU PHỈ - Trang 472

- Dù ngươi chết thì lão Cửu Long cũng không tha cho chúng ta, núi

Hoạt Nhân Tử Nhân có bao giờ nói lý lẽ chưa?

Tiểu bạch kiểm nghe vậy, phì cười:

- Đó là đương nhiên, luận võ công, lão Cửu Long chưa chắc giỏi đến

đâu, nhưng nếu luận lòng dạ độc ác thì ông ấy khó gặp đối thủ, đừng nói
ngươi chết một lần, dù ngươi chết một ngàn lần một vạn lần cũng không
làm ông ấy trì hoãn việc tùy tâm giết người!

Chu Phỉ ù ù cạc cạc nghe tiểu bạch kiểm sủa rất nhiều lời vô dụng,

ngớ người không biết hắn ta muốn Kỷ Vân Trầm chết hay sống. Nàng nghi
ngờ đầu óc của người núi Hoạt Nhân Tử Nhân đều có vấn đề___mình và ý
kiến của mình cũng không thể nhất quán từ đầu đến cuối, rảnh rỗi đều thích
tự nói tự vả chơi!

Lão Cửu Long lạnh lùng nhìn tiểu bạch kiểm, miệng chợt phát ra một

tiếng hiệu sắc bén, trận pháp người phía sau ông bỗng di chuyển, đánh về
phía mọi người trong khách điếm.

Luận đánh nhau, Chu Phỉ xưa nay đều không nhìn động tác của người

khác, muốn đánh là đánh, tức thì liền rút đao nghênh đón.

Vừa ra tay, nàng liền phát hiện chỗ vướng víu tay chân của đám người

này, bọn giáo chúng Thanh Long được huấn luyện nghiêm chỉnh, tiến thoái
có trật tự, như một tấm lưới lớn quấn người, thông thường phá trận đều là
đánh bại từng chỗ nhưng đối phó với những người này, một khi thâm nhập
một điểm thì tấm “lưới” sẽ thuận theo đó co lại, giết một người, lập tức có
người khác bù vào, không nhiều không ít, đâu vào đấy, giống một tổ kiến
được tổ chức nghiêm vậy, hơn nữa ngoài khách điếm còn có không ít người
đang đợi, có thể chuẩn bị vào trận bất cứ lúc nào, mỗi người bọn họ đều võ
công bình thường, nhưng khi tụ lại cùng nhau sẽ hợp thành một “người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.