HỮU PHỈ - Trang 527

- Lúc ta còn trẻ, đao pháp mới thành, không biết trời cao đất rộng, bái

biệt lão sư, khăng khăng đòi vào Trung Nguyên. Lão sư khuyên ta nhưng ta
cho rằng ông già rồi nhát gan nên không chịu nghe. Ông không khuyên
được ta, lúc sắp chia tay vẫn ân cần dạy bảo, bảo ta làm chuyện gì cũng
phải cân nhắc suy tính kỹ càng hẵng làm, ông nói “đao trong tay con cũng
như cuốc trong tay người nông dân, bàn tính trong tay phòng sổ sách, cuốc
và bàn tính là để dùng khi làm việc, không phải dùng khi làm người, đừng
lẫn lộn.”

Kỷ Vân Trầm nói đến đây, ánh mắt bất giác quét qua Chu Phỉ, không

biết có phải thông qua nàng mà nhìn thấy bản thân hai mươi năm trước hay
không.

Chu Phỉ nhấp ít rượu gạo, không tiếp lời, trong lòng nhẩm lại mấy câu

của Bắc đao Quan Phong nói một lần, không hiểu lắm.

Kỷ Vân Trầm nói:

- Đương nhiên ta không nghe. Đao là vũ khí, đao pháp có linh hồn,

“Đoạn Thủy Triền Ti” là tay chân hồn phách của ta, sao có thể so với mấy
thứ tầm thường như cái cuốc và bàn tính? Vào Trung Nguyên, quả nhiên ta
dựa vào thanh đao này mà tung hoành thiên hạ, nhanh chóng tạo được chút
hư danh, kết giao được một đám bằng hữu, rất đắc ý. Ta nảy ra ý nghĩ khai
tông lập phái ở Trung Nguyên, để “Bắc đao” tái hiện chốn giang hồ, thế là
trong vòng nửa năm, ta liên tiếp hạ bảy chiến thư, lần lượt đánh bại nhiều
cao thủ thành danh, không ngờ… lại nghe được một lời đồn.

Chu Phỉ nghe có chút không thoải mái____Lý Cẩn Dung 17 tuổi dám

vào Bắc đô ám sát hoàng đế, Đoàn Cửu Nương khoảng 20 tuổi đã dựa vào
Khô Vinh thủ tung hoành thiên hạ, ngay cả Kỷ Vân Trầm trước mặt mà
nàng luôn thấy ngứa mắt này khi còn trẻ cũng một đao kinh động thế gian,
lòng nghĩ đến việc khai tông lập phái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.