HỮU PHỈ - Trang 629

Nhưng khi hắn “u buồn” ngẩng đầu nhìn Thanh Long chúa, Chu Phỉ

thấy sắc mặt đại ma đầu thay đổi, tay hắn ta đặt sau lưng hơi vẫy, bọn chân
chó bên cạnh rối rít chạy tới, ùn tắc ở cửa phòng. Hắn ta có vẻ như không
chút lo sợ bước vào phòng, kỳ thực là vẫy đám chân chó kia đi trước, bao
vây hắn ta vào giữa.

Kỷ Vân Trầm nhìn lướt qua, nói:

- Trịnh La Sinh, mấy năm nay ngươi không mảy may tiến bộ cũng

không hẳn không có nguyên do.

Thanh Long chúa dán mắt vào Kỷ Vân Trầm:

- Ta có nghe một ít lời đồn…

Kỷ Vân Trầm nói tiếp:

- Rằng Bắc đao đã phế, bằng không mấy năm nay sao ngươi dám kê

cao gối ngủ ư?

Ánh mắt Chu Phỉ lướt qua gói nhỏ vẫn còn mở trên mặt đất, phát hiện

ngân châm nhỏ như lông trâu mà Kỷ Vân Trầm đã dùng không được trả trở
về, cũng không bị hắn vứt, chỉ là bỗng dưng biến mất, bèn nhỏ giọng hỏi:

- Sao…

Tạ Doãn “suỵt”:

- Về ta sẽ…

Hắn vốn định nói “về ta sẽ nói cho cô biết” nhưng lời mới thốt một

nửa thì nhớ tới những chuyện Chu Phỉ làm khiến hắn ngứa chân răng, bèn
cởi áo khoác ngoài của mình xuống ném cho Chu Phỉ toàn thân đầy máu,
đồng thời liếc xéo nàng, lời nói xoay chuyển:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.