HỮU PHỈ - Trang 809

vị trí Tề môn, có điều Tề môn có trận pháp ba tầng trong ba tầng ngoài,
chúng nhất thời không phá được. Xung Vân tiền bối dây dưa với họ một
trận rồi đưa các đệ tử thừa cơ chạy thoát, tránh đến phụ cận núi Thực Âm,
không ngờ bị người khác bán đứng, đành thay bộ đạo bào, giả vờ làm
người buôn bán nhỏ bình thường, chia nhỏ ra mới có thể thoát vây.

Một đám đạo sĩ ẩn cư nơi thâm sơn, gần như không tranh đua với đời,

cuối cùng chẳng những mất đi đạo quán mà ngay cả bộ trường bào và phất
trần cũng không giữ được, Lý Cẩn Dung vốn định thổn thức nhưng chợt
thoáng hiện ra một ý nghĩ đau xót đồng cảm – Tề môn như thế, 48 trại bây
giờ không phải cũng y vậy hay sao?

Giọng Lý Thịnh ngắt ngang dòng suy nghĩ của Lý Cẩn Dung:

– Con không biết tại sao Xung Vân tiền bối một mình đi tới Nhạc

Dương, ông không nói gì với con cả. Con khăng khăng không chịu về, mặt
dày mày dạn đòi đi theo ông… Ông dẫn con cùng đến Hoắc gia bảo, lúc tụi
con lén lút lẻn vào, Hoắc Liên Đào nhận được tin tức từ đâu mà đã chạy
rồi, Hoắc gia bảo to lớn biến thành cái vỏ rỗng, tụi con tìm được Hoắc lão
bảo chủ không tốn chút sức nào, nhưng ông ấy đã…

Lý Cẩn Dung nhìn hắn, truy hỏi trong im lặng.

Lý Thịnh thở dài:

– Ngốc rồi. Không nhớ được gì cả, nói chuyện cũng không rõ ràng,

cơm ngày ba bữa phải có người đưa đến trước mặt, đút từng muỗng từng
muỗng cho ăn, thế mà còn làm vung vãi, người nhà liền đặt trên cổ ông ấy
một cái…

Lý Thịnh lắc đầu, không nhẫn tâm miêu tả tỉ mỉ:

– Nhưng Xung Vân đạo trưởng không biết tại sao luôn nghi ngờ ông

ấy giả vờ, con đành phải cùng đạo trưởng mai phục ở Hoắc gia bảo mấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.