HỮU PHỈ - Trang 810

ngày.

Lý Cẩn Dung nghi hoặc hỏi:

– Vừa hay nhìn thấy trận hỏa hoạn ở Hoắc gia bảo?

Lý Thịnh gật đầu:

– Cô cô chắc chắn thấy lạ, con và Xung Vân tiền bối đều ở đó, nếu đã

gặp thì vì sao không cứu lão bảo chủ ra. Lúc lửa cháy, lão bảo chủ đang ở
trong sân tưới hoa, tưới một chút liền ngớ người một chút, mấy ngày đó
ông ấy luôn như vậy, có lúc hoàn toàn ngốc, có lúc lại ngẩn ngẩn ngơ ngơ,
bình nước đã tưới hết mà ông ấy vẫn cầm bình không đứng đó, con nghe
tiếng hỗn loạn ở tiền viện vọng tới, có người hô to lấy nước, cả Hoắc gia
bảo loạn tùng phèo, con vốn muốn đưa ông ấy ra nhưng Xung Vân tiền bối
đè con lại, con thấy… Hoắc lão bảo chủ đột nhiên cười.

– Nụ cười đó của ông ấy, không si không ngốc, vừa cười vừa lắc đầu,

sau đó ông ấy ngẩng đầu nhìn về phía tụi con ẩn nấp. Xung Vân Tử tiền bối
hiện thân, hai người một trong viện một ngoài viện, lúc này lửa đã cháy tới
nhà, khói đặc mù mịt ập qua, trong lòng con sốt ruột, không biết hai người
họ cứ nhìn nhau mãi làm gì… Sau đó Hoắc lão bảo chủ chắp tay với Xung
Vân Tử tiền bối ở xa xa, nụ cười dần tắt rồi lại lắc đầu.

Lý Thịnh nói:

– Sau đó có một nô bộc hô hoán lao tới, muốn kéo ông ấy đi nhưng

ông ấy chỉ cười to ba tiếng, một chưởng nhẹ nhàng đẩy nô bộc đó ra ngoài
rồi tiện tay hái một bông hoa mới nở, từ từ bước vào căn nhà đầy lửa không
quay đầu lại, đóng chặt cửa sổ…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.