HỮU PHỈ - Trang 935

– Chúng ta ra quá thuận lợi rồi.

Thuận lợi cũng không được?

Có phải đê tiện đến đau xương không hả?

Tạ Doãn vứt cây gỗ nhỏ, vụt đứng dậy như cương thi, đúng lúc này,

một đệ tử lớn tiếng kêu lên:

– Chu sư muội, mau nhìn kìa!

Chu Phỉ chợt ngẩng đầu nhìn theo hướng ngón tay người đó chỉ, thấy

sườn núi phía đông 48 trại khói bay mù mịt, là phóng hỏa, hơn nữa, không
chỉ một nơi.

Chu Phỉ kinh ngạc nói:

– Bọn chúng tấn công núi sớm ư? Không… đợi đã, Tào mập còn ở

trên trấn mà?

Lời nàng chưa dứt liền nghe loáng thoáng có tiếng còi vang lên ở sườn

núi phía đông, trạm gác trên núi hiển nhiên phản ứng vô cùng kịp thời, Lâm
Hạo nhận được tin của nàng, biết phía đông là chiến trường trọng điểm, do
đó không hề hoảng loạn, ánh lửa giữa núi nhanh chóng nhỏ lại, chẳng mấy
chốc chỉ còn khói đen lượn lờ.

Từ đó cho thấy, phòng vệ ở sườn đông mạnh hơn bình thường không

ít.

Nhưng lát sau, nỗi bất an trong lòng Chu Phỉ càng lúc càng lớn. Sao

không có động tĩnh gì?

Ấn đường Tạ Doãn giật giật, khẽ nói:

– Không hay rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.