HỮU PHỈ - Trang 938

Hơn 20 năm, từ khi Lý Chủy năm xưa hộ tống hoàng đế Hậu Chiêu

xuôi nam quay về, làm thủ lĩnh thu nhận nghĩa quân, chiếm núi dựng cờ
cho đến ngày nay đã là kết thúc ư?

Tạ Doãn nhìn nàng chăm chú.

Dưới ánh nhìn của hắn, Chu Phỉ lặng im chốc lát rồi chợt đứng thẳng,

xoay người, lớn tiếng nói:

– Chư vị, đừng quên ban đầu chúng ta xuống núi là vì điều gì.

Mọi người yên tĩnh, mọi ánh mắt đều đổ dồn vào nàng.

Nếu mới bắt đầu, “làm thế nào dùng niềm tin của mình ảnh hưởng đến

người khác” là Tạ Doãn từng bước dạy nàng, thì giờ đây, Chu Phỉ có thể
nói là trước lạ sau quen.

Ánh mắt nàng kiên định không mảy may dao động, khiến người ta

không hề nhìn ra được vẻ hoảng sợ thất thố ban nãy của nàng.

– Chúng ta là vì các hương thân dưới núi rơi vào tay ngụy quân.

Chu Phỉ nói năng hùng hồn khí phách:

– Trên núi muốn đánh thế nào thì đánh thế đó. Sao? Lẽ nào Lâm Hạo

sư huynh, Triệu trưởng lão và Trương trưởng lão còn không bằng chúng ta
sao? Nhiều năm nay, họ Tào có ngày nào không muốn dùng một cây đuốc
đốt sạch 48 trại đâu, nhưng có lần nào thành công chưa? Đừng nói chỉ là
một Cự Môn và Phá Quân, Tham Lang Thẩm Thiên Khu có từng đích thân
tới chưa? Còn không phải là tới thế nào thì cút về thế đó sao?

Mọi người nhất thời im lặng như tờ, nhưng thần sắc đã trấn định hơn

không ít.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.