HỮU PHỈ - Trang 941

Chu Phỉ:

– …

Mang theo Tạ Doãn cũng không sao, tuy hắn không giúp được gì lúc

đánh nhau, nhưng ẩn nấp hay thoát thân đều tuyệt đối không gây cản trở,
không cần người khác chìa tay cứu.

Lần thứ hai trở về, Chu Phỉ nhìn rõ cái tên khắc trên bia đá của trấn –

trấn Xuân Hồi.

Ước chừng bọn Chu Phỉ náo loạn một trận nên lúc này phòng vệ trong

trấn gắt gao hơn nhiều, tuy lòng nàng như lửa đốt nhưng không hề liều lĩnh.

Tạ Doãn nói đúng, gấp cũng vô dụng, ám sát kiêng kỵ nhất là gấp gáp,

nếu chỉ có một cơ hội sống thì phải tóm được mới có ý nghĩa.

Hai người không hề làm việc thừa, ỷ vào khinh công xuất thần nhập

hóa của Tạ Doãn và cây cỏ um tùm trên trấn, họ vòng quanh chỗ ở của Tào
Ninh mấy vòng, quanh co lẩn quẩn, tóm lấy cơ hội bất cứ lúc nào, nhưng
họ không thể đến gần. Cung tiễn thủ trên nóc nhà, kẻ đứng im kẻ di chuyển,
bốn phía cũng có người tuần tra, động và tĩnh bổ sung nhau, căn bản không
cho họ cơ hội.

Chu Phỉ “trầm ổn” chờ chốc lát, mới bắt đầu vẫn ổn nhưng dù sao

nàng không phải thích khách chân chính, một khắc qua đi, nàng ngụy trang
có bình tĩnh đến đâu chăng nữa cũng không khỏi bắt đầu nôn nóng, ngón
tay vô thức khảy khảy chuôi đao Vọng Xuân Sơn.

Tạ Doãn chợt nắm chặt tay nàng.

Chu Phỉ run lên, suýt hất hắn ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.