HỦY HOẠI VÌ YÊU - Trang 55

Hai tuần sau ngày nhập ngũ, trong một cuộc ẩu đả, anh trai của Elena bị

lính Đức bắt giữ. Chúng tôi chưa bao giờ thấy ai tự vệ kém và chạy chậm
đến thế.

Thực lòng, chúng tôi rất hoan hỉ. Cứ nghĩ đến cảnh nó sẽ bị đánh là

chúng tôi lại thấy khoái chí. Chúng tôi thực sự có cảm tình với kẻ thù, nhất
là vì thằng nhóc người Ý yếu ớt không ai bằng và được mẹ che chở tuyệt
đối.

Claudio trở về với dáng đi khập khiễng. Nó không hề có một vết đánh

đập hay bầm tím nào. Nó khóc toáng lên rằng bọn Đức đã vặn chân nó
xoắn 360o. Chúng tôi ngạc nhiên trước cách tra tấn mới mẻ này.

Hôm sau, một cuộc tấn công của phe Đức đã biến bệnh viên thành mạt

cưa, còn anh của Elena thì quên bước khập khiễng. Thế là chúng tôi đã
hiểu. Claudio nói tiếng Anh không tốt, nhưng đủ để phản bội.

(Tiếng Anh là thứ tiếng chúng tôi dùng để giao tiếp với quân thù. Vì chủ

yếu nói chuyện bằng nắm đấm hoặc đòn tra tấn nên chúng tôi chưa bao giờ
phải dùng đến thứ tiếng này. Toàn bộ phe Đồng minh đều nói tiếng Pháp:
tôi thấy đây là một hiện tượng hiển nhiên.)

Nhóm lính Ý là những tên nôn nóng muốn trừng phạt kẻ mách lẻo nhất.

Chúng tôi đang họp hội đồng chiến tranh thì Claudio cho chúng tôi thấy nó
hèn nhát đến mức nào: đích thân mẹ nó đã đến truyền lệnh chúng tôi phải
tha cho thằng bé tội nghiệp. “Nếu chúng mày đụng đến một sợi tóc của con
tao, tao sẽ đánh cho chúng mày một trận để đời!”, bà ấy nói với chúng tôi
với ánh mắt đáng sợ.

Bị cáo được ân xá nhưng trở thành tấm gương sống về sự hèn hạ. Chúng

tôi khinh thường nó đến mức kỳ lạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.