HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 120

“Đợi tôi xem kế hoạch của bọn họ rồi nói sau. Chỗ Phan Duy An tôi sẽ nói
chuyện với ông ta, tôi có cách khiến ông ta đồng ý dừng mọi chuyện tại
đây. Cao Phóng, cậu sắp xếp một chút, bảo phòng kinh doanh đi thâu tóm
chuyện làm ăn của Đại Trung.”

Cao Phóng ngẩn ra:”Tại sao?” Như vậy rất có thể đả thương đối phương
tám trăm mà tự tổn hại ba nghìn.

Chiếm Nam Huyền lạnh nhạt nhếch môi thành hình vòng cung, giống như
đã định liệu trước:”Tôi muốn thu mua Đại Trung, thời cơ bây giờ đã thích
hợp, có thể bắt tay vào sắp xếp.”

Ngoài dự liệu, sau mấy ngày gián đoạn Phan Duy Ninh lại tiếp tục cho
người mang hoa đến, điểm khác là mỗi ngày chỉ có một bó tặng buổi sáng,
tất cả đều là những lọ lớn đầy hoa bách hợp màu trắng, trên thiếp không
viết gì.

Đinh Tiểu Đại thân thiện chạy đến trước mặt Ôn Noãn:”Chị Ôn, có cần trả
lại không? Em gọi điện thoại cho tiệm hoa và tổng đài giúp chị.”

Ôn Noãn không ngẩng đầu lên, chỉ lắc lắc:”Không cần, đặt ở đó đi.” Tiếp
tục xem báo cáo trong tay.

Áp mặt vào vách tường mềm, Đinh Tiểu Đại hơi cúi đầu, cuối cùng rốt cục
cũng không nhịn được hỏi:”Chị Ôn, có phải em đã làm sai chuyện gì khiến
chị không hài lòng không? Nếu đúng vậy chị có thể nói cho em biết, cho dù
chị nói gì em nhất định sẽ sửa….” Đinh Tiểu Đại càng nói giọng càng thấp,
gục đầu xuống, “Chị Ôn, chị có thể nói cho em biết không, rốt cuộc là vì cái
gì, chị không còn vui vẻ cười đùa với em như trước nữa, em đã làm sai chỗ
nào sao?”

Giữa hai người dường như đã quay trở lại lần gặp đầu tiên, Ôn Noãn lễ độ,
khách khí với cô, cho dù bảo cô làm gì đều nói “xin” và “cảm ơn”, khoảng
thời gian đã từng thân thiết không hiểu tại sao lại biến mất không còn chút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.