HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 188

Trên bàn nước báo chí và điều khiển TV để loạn xạ. Trong thư phòng thấp
thoáng có thể thấy được bản nối xách tay của Bluray firefly (*), rất nhiều
chi tiết cho thấy căn phòng này không phải là để đó, mà có hơi thở con
người, cô muốn hỏi anh có phải ở đây không, nhưng khi lời đến miệng lại
cảm thấy vấn đề này quá riêng tư, cuối cùng vẫn không nói ra.

Vài phút sau anh bê cơm rang trứng ra, bởi vì bụng quá rỗng, cô cũng
không ăn nhiều, chỉ ăn no sáu bảy phần rồi bỏ thìa xuống, nhân lúc anh
ngồi ở sofa xem báo, cô cầm đồ uống tùy ý đi thăm quan, khi vào thư
phòng cô choáng toàn tập.

Một chiếc giá kim loại màu bạc dựa vào tường, nhìn qua có khoảng mấy
nghìn cái CD.

Cô tiện tay rút ra, “Ngã tư đường nơi gió ở”, lại rút ra, “If I could tell you”
của Yanni, “Nếu như anh có thể nói cho em”, “Matsuri” và ”Taiko” của
Kitaro, sau đó là “Indescribable night” của tiếng Pháp, “Bóng đêm mập
mờ”, “Ngâm vịnh nhẹ như tơ”.

Tiếp theo là các album Pacific Moon ánh trăng hòa bình.

Bài Bamboo Dance, vũ điệu của trúc, tiếng nước rơi từng giọt trong hồ
nhập tâm xuất trần. Còn có Exodus, di tản, nghe về truyền thuyết ai ai cũng
biết của Maxim, trong chiến trường khói lửa tứ tung, bị nhốt trong tù ông ta
mỗi ngày vẫn luyện đàn bảy giờ.

Ánh mắt tra xét dừng lại trước một cái tên, Trịnh Nguyên, cô chậm rãi rút
CD ra, tên album là Người đã từng yêu.

“Album này không tồi.” Sau lưng vang lên một tiếng nói.

Cô thuận miệng hỏi:”Bài nào hay nhất?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.