HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 252

Ôn Nhu đá giầy, ngồi phịch xuống than thở:”Bây giờ cuối cùng tao cũng
biết, thì ra việc buôn bán còn khó hơn cả đầu tư cổ phiếu.”

Cô nâng mắt:”Chị bán gì?”

Ôn Nhu cười:”Không có gì, chỉ chạy theo người khác chạy chợ kiếm sống
thôi, quan sát thế sự.”

Cô không lên tiếng.

Lúc này Ôn Nhu mới phát giác ra cô không bình thường:”Mày sao thế? Ốm
à? Sao sắc mặt lại kém như vậy, ngay cả vành mắt cũng thâm quầng.”

Cô cười:”Chị quan tâm em thật đấy.”

Ôn Nhu ngẩn người, ngồi thẳng dậy:”Rốt cuộc là làm sao, vô duyên vô cớ
giận dỗi, tao chọc mày chỗ nào?”

Im lặng một lúc, cô nhẹ giọng nói:”Xin lỗi.”

“Cho dù lần trước tao bỏ mày lại nhà hàng là tao không đúng, nhưng mày
cũng có bị lưu lạc đầu đường đâu.”

Cô chậm rãi nghiêng đầu:”Em không—-lưu lạc đầu đường?”

“Chẳng nhẽ không đúng à? Hôm đấy tao vốn muốn nói cho mày, chìa khóa
nhà mày ở chỗ Chiếm Nam Huyền, lúc ấy không phải mày đang ở cùng cậu
ta đấy thôi? Nhưng mày không chịu để tao nói hết đã cúp rồi—–“

Cô nhảy dựng ra khỏi chỗ ngồi, suýt chút nữa quát lớn:”Chị nói cái gì?!”

Phản ứng mạnh mẽ của cô làm Ôn Nhu hoảng sợ, không biết xoay sở ra sao
nói:”Mày ngắt điện của tao, khi tao gọi lại là Chiếm Nam Huyền tiếp, tao
bảo cậu ta đưa mày về mà, cậu ta không làm?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.