HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 91

Hai mắt đẫm nước cô cuống quít khoát tay:”Không có gì không có gì, bây
giờ tốt hơn nhiều rồi, chỉ là kính sát tròng của tôi bị rớt thôi.”

“Kính rơi? Phiền quá, không cẩn thận bị tôi giẫm lên rồi, nhà em còn cái
nào không? Tôi đưa em về nhà lấy.”

Ôn Noãn lưỡng lự một lúc, hắn đã vô cùng tự ái thu cánh tay đang đỡ
khuỷu tay cô về, tự giễu nói:’Em yên tâm, tôi sẽ không lấy cớ uống chén cà
phê hay đại loại mà đi thăm nơi riêng tư của em đâu, khi đến tôi chờ dưới
lầu là được.”

Ôn Noãn kinh hãi:”Phan tổng nói quá lời, tôi không có ý đó.”

“Vậy đi thôi, xe của tôi ở bên kia.”

Đối mặt với sự thẳng thắn và thịnh tình của hắn, lại băn khoăn dù sao Ích
Chúng hiện tại cũng là khách hàng của Thiển Vũ, Ôn Noãn ngượng ngùng
đẩy ra, chỉ đi phía sau hắn.

Bầu trời âm u dường như sắp sửa có một trận bão lớn, một làn gió lại thổi
tới, những hạt bụi mù mịt sắc lẹm đầy trời bị kính thủy tinh chắn phía ngoài
rơi xuống đất, xuyên qua lớp kính thủy tinh dày không khó để nhận thấy
bên trong có hai bóng người, Quản Dịch than thở:”Tiểu Ôn muội muội vẫn
còn ngây thơ quá!”

Chiếm Nam Huyền không nói một tiếng, chỉ thản nhiên nhìn Ôn Noãn lên
xe Phan Duy Ninh.

Phan Duy Ninh nói được làm được, đứng dưới lầu đợi Ôn Noãn đổi kính
xong đưa cô quay về công ty, Ôn Noãn nói cảm ơn không thôi.

Cả ngày hôm sau không xảy ra chuyện gì, chỉ ngoài máy tính của Ôn Noãn
phát sinh một số vấn đề nhỏ ra, chuột không dây thỉnh thoảng sử dụng
không tốt lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.