HUYỄN HOẶC CỦA TỘI LỖI - Trang 166

- "Ở đây vào thứ sáu trước" nghĩa là sao ạ. Xin cô nói rõ hơn. Khi nào

đến, khi nào đi khỏi, đi về đâu.

- Đến, như thường lệ, vào khoảng sau mười giờ, ngồi đây cùng với tôi

vào gần mười hai rưỡi.

- Và cô và anh cùng đi đâu ?
- Đến nhà tôi.
- Anh ấy thường xuyên tiễn cô sau giờ làm và đến nhà cô ư ?
- Không, không thường xuyên. Chỉ thỉnh thoảng thôi. Thường tiễn

đến đầu ngõ rồi chia tay.

- Chuyện ấy kéo dài có lâu không.
- Không lâu.
- Xin chi tiết hơn - Tashkov lại cầu khẩn.
- Sao ông lại quấy nhiễu tôi thế này ! - Đột nhiên Ira hô lên. - Nếu anh

ta mất tích, hãy tìm đi, xem biến đi đâu, và xin đừng hỏi chúng tôi quen
nhau bao lâu.

- Điều này rất quan trọng, Ira, và tôi mong cô nhất định trả lời - Anh

nói nhẹ nhàng nhưng kiên quyết.

- Đừng có mà ám tôi ! - Cô gái cao giọng - Cứ như là hễ chúng tôi

quen nhau một năm thì anh ta ra khỏi nhà tôi, rẽ phải, còn nếu như nửa
năm, thì rẽ trái. Anh ta ra khỏi nhà tôi để đi về nhà ? Tôi biết mà, thể nào
cũng lạc vào đâu đó, tôi dự cảm như thế. Đáng đời tôi, lại đi dây với bảo vệ
riêng. Cứ như là người trung thực cần đến vệ sĩ không bằng. Những người
trung thực bao giờ cũng ít tiền, họ cần gì đến bảo vệ riêng. Còn những ai
cần bảo vệ thì chính lại là những kẻ tội phạm, bọn cướp và bọn chó má nữa.
Thôi xong, thưa ông công dân, cuộc nói chuyện đến lúc kết. Tôi chịu không
biết Oleg của các anh trốn ở đâu. Xin xéo ngay cho và nếu tìm thấy anh ta,
xin hãy thông báo để hắn không còn dám đến gần tôi nữa.

Tashkov nhìn thấy cô gái suýt khóc, nhưng vẫn làm ra vẻ yêng hùng.

Ái chà, cô gái này mới ghê chứ. Thật là kỳ lạ. Làm sao thời gian tăm tối này
lại vẫn còn những người như thế ? Để không còn dám đến gần tôi nữa ! Thế
cơ đấy ! Thật là vô sản thực thụ, chả có gì để mất, ngoài xiềng xích, vì thế
mà chả sợ ai, chả sợ cái gì. Biết là chả có gì để cướp, chắc là sống bữa đói
bữa no, nhìn mặt thì biết, tái xanh tái tử.

Anh không nói thêm gì mà từ từ đi vào hành lang, trao đổi dăm điều

với người giữ áo rồi ngồi vào xe mình ở ngoài phố, ngay trước lối vào hiệu
ăn. Cứ để cho cô gái nguội đi, nghĩ, rồi tự nói với mình đủ thứ bẩn thỉu về
Oleg, tay làm nghề vệ sĩ và ngập vào một vụ việc cứt đái nào đó, và bây giờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.