HUYỄN HOẶC CỦA TỘI LỖI - Trang 198

giấc mộng của cô bé. Cân đối, tóc đen, mắt đen, với một bộ ria tỉa xén cẩn
thận trên đôi môi rắn rỏi. Anh ta chính là người mà cô bé vẫn mơ thấy.
Người cô sẽ yêu suốt đời. Người mà thứ tàn tật như cô đâu có xứng đôi vừa
lứa. Sự xuất hiện của chàng làm cho cô bé choáng đến mức không nghe ra
ngay những lời đầu tiền mà Vaxily nói.

- Hãy làm quen đi, Natasha, đây là Miron, cậu ây sẽ dạy toán cho cô.
- Chào Natasha - Miron nói bằng một giọng êm nhẹ, dễ nghe, làm cho

cô bé tưởng như được nghe thứ nhạc êm dịu nhất trần đời.

Cô bé thậm chí không có sức để đáp lại lời chào. Chỉ yên lặng gật

đầu, đồng thời liếm cặp môi nóng bỏng như lên cơn sốt.

- Bây giờ đến lúc phải giải thích cho cô bé chuyện gì đang xảy ra. -

Vaxily vẫn tiếp tục - Như ta đã nói, là thần đồng với khả năng tuyệt vời về
toán học. Có những người muốn có được những nhà toán học tài năng làm
việc ở chỗ họ. Sau một thời gian sẽ có đại diện của họ tới đây, người đó sẽ
đánh giá tài năng và sức bật của cô, nếu kết quả kiểm tra làm anh ta hài
lòng, cuộc sống của cô sẽ thay đổi về căn bản. Cô sẽ sống trong những điều
kiện cực tốt và nhận được nhiều tiền. Cô thậm chí có thể giúp đỡ chị mình.
Nhưng ở đây có một tình huống ngoài ý muốn. Những người ấy biết rằng
cô có bệnh, vì thế mà muốn được chắc rằng cô có thể làm việc và mang lại
lợi nhuận khá lâu dài. Nghe thì có vẻ vô liêm sỉ đấy, nhưng họ không muốn
trả nhiều tiền cho bộ óc tuyệt vời, nếu bộ óc này không sống nổi ba tháng.
Vì thế trước khi kiểm tra cô về toán họ sẽ cử một bác sĩ đến, người này sẽ
kết luận về tình trạng sức khỏe của cô. Ông ta sẽ lấy các xét nghiệm và tiền
hành các nghiên cứu đặc biệt. Cô không được ngại những chuyện đó mà
phải làm tất cả mọi thứ như ông ta ra lệnh. Cô hiểu rồi chứ ?

- Chưa. - Cô bé vẫn chưa hoàn hồn và trước mặt anh chàng đẹp trai

này cô bé hoàn toàn không muốn tỏ ra mình là một con cún ngoan ngoãn
mà ai cũng ra lệnh được, căn cứ vào tình trạng mất chủ quyền của cô.

- Cô không hiểu gì nhỉ - Vaxily hỏi với vẻ kiên nhẫn đầy hạ cố.
- Nhưng nhỡ tôi không muốn thì sao ? Tôi không muốn những người

lạ mua bán tôi, tôi không muốn sống ở đây, không muốn để cho bác sĩ
nghiên cứu tôi. Tôi muốn về nhà.

Vaxily thở dài nặng nhọc và ngồi phịch xuống cái xôfa bên góc

phòng.

- Cô muốn đi đâu ? về nhà ư ? - Lão hỏi lại nặng nhọc - Thế còn cái

gọi là nhà ấy ở đâu ? Đấy là cái thứ bệnh viện khủng khiếp, nơi mà ga gối
thay mỗi tuần chứ không phải hàng ngày, nơi mà người ta cho cô ăn các thứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.