HUYỄN HOẶC CỦA TỘI LỖI - Trang 271

- Tôi không tin ông.
- Tôi thực sự không biết. Natasha Terekhina là một cô bé bình

thường, hơn nữa lại ốm nặng, suốt đời bị gắn chặt vào chiếc xe đẩy.

- Vậy là ông vẫn gặp gỡ với mẹ cô bé này ở chỗ Ekaterina.
- V.... vâng. Làm sao các ông biết được rằng Natasha là con tôi ?
- Trước đây ông vẫn tới thăm cháu ở viện. Có phải không ?
- Có lui- tới. Làm sao các ông biết được.
- À, đấy là việc của chúng tôi mà. Ông tự xưng là bạn của gia đình,

nhưng thực ra chỉ quan tâm đến Natasha. Điều này buộc chúng tôi phải nghĩ
rằng cô bé có gì đó khác với những đứa trẻ khác của nhà Terekhina, sự khác
biệt này lại không phải là khách quan mà chỉ quan trọng đối với chính ông.
Nếu như ông muốn giúp gia đình của người bạn quá cố Leonid Terekhina,
ông hẳn phải giúp cô gái lớn: Ira. Cô này mang gánh nặng gia đình trên vai
- Cô thăm nuôi cả bốn người nhà tàn phế. Nhưng Ira đâu có nhìn thấy một
sự trợ giúp nào từ phía ông và thậm chí không biết có ông nữa. Và những
đứa bé hơn thì ông thậm chí chẳng bao giờ nhòm nhỏ đến. Hơn nữa lại còn
tự nghĩ ra cho mình đủ thứ tên tuổi rởm, điều khiến cho chúng tôi buộc phải
nghĩ rằng ông có là bạn của gia đình Terekhina bao giờ đâu. Vậy là mọi sự
khá đơn giản, ông nhỉ...

- Vâng, mọi sự đơn giản.... - Volokhov nhắc lại như máy. - Nhưng

Natasha... Có lẽ nào ? Các ông có tìm cháu không ?

- Có, chúng tôi làm mọi cách để tìm cháu. Nhưng hiện giờ tiếc rằng

chưa đạt được kết quả. Vừa có kẻ nào đó đánh xoáy bệnh án của Natasha ở
bệnh viện. Ông có thể cho một lời giải thích nào chăng ?.

- Cháu bị dị ứng mạnh với thuốc, và trên bệnh án chắc phải ghi rõ cái

gì có thể dùng cho cháu, cái gì không. Hẳn là chính điều này là cái chúng
quan tâm đến. Nhưng nó cũng chứng tỏ rằng chúng muốn giữ mạng sống
cho cháu ! Chúng không muốn để Natasha chết, có phải vậy không ?

Lão nhìn vào mắt viên thẩm phán một cách van lơn, dường như cầu

xin sự an ủi và động viên. Và vào một khoảng khắc nào đó Olshansky thậm
chí thương hại tay bố quá đông con này.

**

***

Nhiều ngày liên tục họ chỉ học có nửa buổi sau của ngày. Buổi sáng

Natasha được tav bác sĩ người nước ngoài giữ chặt, và Miron không được
trông thấy cô bé. Những người gác canh chừng một cách chặt chẽ để đường
đi của Miron không cắt ngang những chỗ mà những cư dân khác của tòa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.