HUYỄN HOẶC CỦA TỘI LỖI - Trang 273

Miron bắt đầu tìm kiếm phương cách khác. Suy nghĩ mãi, cậu hiểu rằng lỗi
của mình ở đâu. Nếu nhất định cho rằng cảnh sát có mặt ở đúng thời gian
đó, tại địa điểm đó, để bắt chộp kẻ gian định lấy bệnh án thì thật ngốc.
Không loại trừ là cảnh sát cho đến giờ còn chưa biết về vụ mất bệnh án.
Phải chăng có thể hành động ngờ nghệch như thế. Kiểu được chăng hay chớ
? Lẽ ra phải báo trước với cảnh sát là có kẻ định đến lấy bệnh án, được thế
thì mọi sự sẽ xong.

Cậu lại thai nghén một kế hoạch mới. Lâu hơn, phức tạp hơn, nhưng,

đáng tin cậy hơn. Chỉ mong sao mọi sự đừng kết thúc trước khi cậu kịp thi
hành kế hoạch của mình.

Hôm nay, khi vào đến chỗ Natasha, cậu lại tiếp tục bày ra một bài tập

hoàn toàn không cần thiết, nhưng lại có cớ rất ổn để làm trên máy tính.
"Làm sao em có được sách Goldman ? Quyển này đã in từ lâu lắm, bây giờ
có đốt đuốc cũng chả tìm thấy".

"Một nữ cảnh sát mang đến cho em. Chị ấy điều tra vụ giết cô y tá

trong khoa em".

"Chị ấy liệu có nhớ em không ?".
"Em chịu".
"Bao giờ là sinh nhật của những người thân của em” ?
"Ira vào tháng, Chín, Olia tháng Năm, Pavlik tháng Giêng, mẹ tháng

Mười một ?

" Em có bao giờ lẫn ngày sinh của họ hoặc quên không chúc mừng ?"
“Không ! không"
Sự phủ định được lặp lại hai lần thật là ấn tượng, làm Miron bất giác

mỉm cười.

"Nếu em chúc mừng ai đó trong số họ không đúng ngày sinh, họ sẽ

ngạc nhiên lắm ?"

"Vâng, vâng, vâng".
"Em hiểu em cần phải làm gì ?"
"Vâng".
"Em học ngoại ngữ gì ?"
"Pháp và Anh".
"Đừng quên con người bằng vàng. Em hiểu ý anh chứ ?"
"Vâng".
Sau nửa tiếng cậu nói to tự thêm vào giọng mình sự bực bội và nóng

nảy:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.