HUYỄN HOẶC CỦA TỘI LỖI - Trang 274

- Em hôm nay làm sao thế ? Em thật không còn là em nữa đến nỗi

không hoàn thành được bài tập đơn giản nhất. Người ta đã lấy được bệnh án
về rồi, những bài tập này em đáng ra phải làm nhanh mới đúng. Nếu em đau
ốm gì thì hãy gọi Nadya đi.

- Em buồn lắm - Cô bé nói giọng buồn rầu - Mấy hôm nữa là đến sinh

nhật Pavlik, vậy mà em không chúc mừng được.

- Vớ vẩn - Miron cắt ngang - chuyện trẻ con. - Một lần không chúc

mừng thì cũng chả làm sao. Pavlik sẽ cho qua thôi.

- Không, không cho qua đâu ! - giọng cô bé cất cao hơn, bắt đầu có

tiếng thổn thức - làm sao anh lại có thể nói thế nhỉ ? Anh chắc là không có
em rồi, nên anh chẳng hiểu gì. Em và Olia còn có thời gian sống ở nhà như
mọi người. Còn Pavlik vào viện khi em mới có nửa tuổi tôi, em đâu có được
nhìn thấy gì của cuộc đời ngoài cái giường bệnh viện. Mà em đâu có niềm
tin nào ? Chị Ira một tuần hai lần vào thăm, mang cái gì ngon cho ăn, thế là
hết mọi lạc thú cuộc đời. Cả năm mới có một lần sinh nhật, chỉ một lần thôi,
anh hiểu chưa ? Chúng em luôn cố gắng làm điều gì đó; chị Ira bòn đến
đồng xu cuối cùng mua quà tặng, và đồ ăn để mời cả bệnh viện. Em thì làm
thơ mừng, Olia học thuộc, rồi vẽ những thiếp chúc mừng thật đẹp nữa. Bọn
em cùng đến, tặng quà. Olia đọc thơ. Rồi cả buồng bệnh đều mừng ngày
sinh với em và vui chơi. Làm sao có thể lấy mất ngày lễ như thế của đứa bé
?

- Sao em lại hét lên với anh ? - Miron cắt ngang mật cách thô bạo -

không lẽ anh lấy mất niềm vui của nó ? Việc gì đến anh đâu, em cứ việc
chúc mừng, nếu em không thể đừng. Có điều ở đây anh đâu phải là chủ, em
vẫn biết đấy.

- Em biết rồi - Cô bé nói to hơn - Anh bỏ quá, em hơi nóng. Đúng là

anh chẳng có lỗi gì. Chẳng qua em quá là nản chí. Cứ nghĩ đến chuyện vào
ngày sinh mà Pavlik bé bỏng không nhận được gì của em thì tim em cứ thắt
lại. Vì nó đâu có hiểu ra nó còn bé bỏng mới có sáu tuổi đầu. Nó sẽ chờ
thiếp chúc mừng của em, còn nếu chờ không thấy, sẽ khóc. Em không đành
lòng chút nào.

- Thôi được - Miron bỗng nhiên mềm đi. Anh sẽ nói với Vaxily. Có

thể ông ta sẽ đồng ý em gửi điện cho Pavlik. Em cứ làm thơ tặng đi.

- Cảm ơn anh, - Natasha cảm tạ nhiệt thành.
- Vẫn còn sớm. Vẫn chưa biết sẽ thế nào. Nhỡ đâu Vaxily không đồng

ý thì sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.