HUYỄN HOẶC CỦA TỘI LỖI - Trang 302

không vỡ lẽ nổi vì sao người ta cần đến ông và một cán bộ điều tra hình sự
không hiểu sao lại định vật vờ trong thư viện làm gì.

- Nếu như các vị cho rằng có một kẻ gian nào đó định thực hiện một

vụ trộm trong thư viện - ông nói - thì tôi sẽ ra lệnh để cho các nhân viên
quản trị củng cố cửa rả và làm thêm các khóa chắc chắn. Cuối cùng, còn có
thể buộc người gác đêm cứ nửa tiếng lại kiểm tra thư viện. Tôi không hiểu
sao lại cần phải đến cô canh gác ở đó. Đây là chuyện nhỏ thôi mà.

- Đây không phải chuyện nhỏ - Nastya giải thích một cách kiên nhẫn.

Tôi không muốn ngăn chặn vụ trộm. Tôi muốn phát hiện kẻ trộm, ngài hiểu
không ? Tôi cần phải nhìn thấy kẻ gian và xem xem hắn mang cuốn sách
của Đuyroa đi đâu.

- Cô phán mới hay chửa, - tiến sĩ phản ứng một cách tức giận. - Cô

muốn nói rằng để bắt được một tên trộm nào đó thư viện chúng tôi phải mất
một cuốn sách quí và rất hiếm ư. Không đời nào tôi chịu đâu nhé.

- Victor Ivanovitch, thư viện của các ngài kiểu gì cũng bị mất cuốn

sách này, nếu kẻ gian quyết định lấy nó thông qua chính viện của ngài. Ngài
gia cố cửa rả và then khóa, thuê mười người trực đêm thay vì một người,
nhưng quyển sách sẽ do ai đó trong số cán bộ nghiên cứu lấy qua thẻ đọc
của mình. Làm vì tiền hoặc vô tư, do thương hại.

- Tôi sẽ báo trước với thủ thư để thôi không cho ai mượn cuốn sách

này nữa. Cứ để cho họ nói với người đọc là sách có người mượn rồi.

- Để làm gì ? Nếu ngài làm chuyện đó thì chúng tôi không thể bắt

được kẻ gian.

- Nghe đây, các vị cứ việc giải quyết vấn đề của mình đi, nhưng đừng

lợi dụng viện của tôi. Nhiệm vụ của các vị là bắt kẻ gian, vậy xin mời cứ tự
bắt thôi. Còn nhiệm vụ của tôi là đảm bảo công tác bình thường cho viện,
trong đó có việc tạo điều kiện cho cán bộ của tôi nghiên cứu khoa học. Và
một trong những yếu tố là tăng cường và bảo quản tốt quĩ sách báo tài liệu.
Xin hãy tìm các phương án khác để bắt kẻ gian.

- Tôi thật lấy làm tiếc. Ngài có nghĩ rằng cái phúc của chúng tôi sẽ

loại trừ cái họa cho chính ngài, tránh cho các ngài khỏi mất của về sau.
Ngài có hiểu lối ẩn dụ của tôi chứ ?

- Chuyện đùa kiểu cảnh sát của bà quá ư là tinh tế đến mức tôi không

hiểu nổi. - Viện sĩ đáp lại với vẻ kiêu kỳ.

- Thật đáng tiếc - Nastya nhắc lại. - Vậy mà giáo sư Tchistyakov bảo

tôi rằng ông là người có tri thức và rất có khiếu hài hước. Rõ ràng là ông ta
nhầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.