HUYỄN HOẶC CỦA TỘI LỖI - Trang 306

- Chưa có đâu.
- Thôi, chưa thì rồi sẽ có thôi.
- Tất nhiên. - Nastya đồng ý.
Đây chính là trường hợp khá hi hữu khi bề ngoài của Nastya tạo thuận

lợi cho cô. Gầy gò, mảnh khảnh, tóc màu sáng buộc túm đằng sau kiểu
"đuôi ngựa" không có lấy một tẹo phấn son nào trên bộ mặt tái, thiếu ấn
tượng làm cho Nastya trông trẻ hơn tuổi nhiều. Tháng này cô đã tròn băm
sáu, nhưng không ai đoán cô hơn hăm lăm, hăm bảy. Nếu Nina biết cô bao
nhiêu tuổi, chị ta hẳn đã không lạc quan đến như thế khi dự báo về triển
vọng con cái của Nastya. Rồi nếu cô mới hăm bảy và cô kể rằng đã thi hỏng
rồi đi lấy chồng, ugười ta tin cô và thôi không hỏi thêm bất cứ một chuyện
nào nữa. Và cho dù Nastya không bao giờ giấu tuổi hay ngại nói về chuyện
đó, nhưng bây giờ phải công nhận rằng đôi khi là người còn trẻ quả là lợi
lộc và thuận tiện lắm thay.

Ngày đầu tiên làm việc trong thư viện trôi qua khi nào chẳng hay tuy

khá là chộn rộn. Nastya tươi cười dâng sách và tạp chí, trả lời ngắn gọn và
hòa nhã những nhận xét kiểu "kìa mới có cô thủ thư nữa", hay "Cô gái, xin
hãy nhớ tôi, tôi luôn cần cuốn sách này, xin chớ cho ai khác mượn". Bản
dịch của Đuyroa vẫn chưa có người hỏi. Tới gần tối Nastya bắt đầu bồn
chồn. Theo dự kiến, đêm cô cũng phải ở đây vì phương án trộm cắp đâu có
loại trừ, cho dù xác suất rất nhỏ. May là phòng mượn làm đến năm giờ
chiều, còn phòng đọc đến sáu giờ, chính vì thế mà Nina vui tính đã chuồn đi
làm việc mình, ra lệnh cho Nastya đóng hết cửa rả và niêm phong, còn chìa
khóa thì nộp cho thường trực. Chìa khóa thì Nastya tất nhiên có đi nộp bởi
vì giám đốc đã làm chìa đúp theo yêu cầu của cô. Cô dùng chìa này để đóng
khóa thư viện từ phía sau và kiên nhẫn chờ xem ai đến sớm hơn: kẻ cắp hay
là bình minh.

Đêm trôi qua yên ả, không có một tiếng động nào làm cô giật mình.

Cô thậm chí còn ngủ được bằng cách xếp ghế thành chỗ nằm. Sáng ra khi
bà lao công lúc lắc những cái xô thì Nastya tránh mặt bà ta một cách tài tình
rồi làm bộ như đi làm sớm hơn thường lệ.

Ngày thứ hai trôi qua khá là vô tích sự, cho dù cô đã quen việc hơn, vì

đã nhớ được cái gì nằm ở đâu, theo trật tự nào. Vào giờ nghỉ trưa cô chạy
đến cửa hàng gần nhất, mua iôhốt và phôma. Tuy nhiên thói quen cứ
khoảng hai tiếng phải làm một tách cà phê làm cô thấy khó ở, hơn nữa cô
hẳn đã ngủ thiếu. Ở đây có ấm điện và Nastya đã sắp sẵn cho mình hộp cà
phê tan, vậy mà cô không có lúc nào rảnh mà uống. Cho đến cuối ngày làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.