HUYỀN SỬ CỎ TIÊN - Trang 104

lòng Oanh Nhi càng dâng lên. Người con gái như một bông hoa. Bông hoa
Oanh Nhi có chút hương chút nhuỵ Tể tướng lấy đi cả. Ôm con vào lòng,
nước mắt giàn giụa, Oanh Nhi chập chờn nhớ lại bảy năm trước.
Oanh Nhi là con nhà nghèo ở kinh thành. Khi mới sinh ra, chân phải của cô
thiếu ngón út. Một ông có chữ ở gần nhà cô đã đặt cho cô cái tên là Khuyết
Nhi. Cô thiếu một ngón chân có lẽ vì thế trời bù cho cô dung nhan thanh tú.
Năm Khuyết Nhi mười hai tuổi, bố qua đời. Nhà bốn chị em, Khuyết Nhi là
út nên mẹ thương Khuyết Nhi lắm... Bà muốn bù đắp cho Khuyết Nhi để cô
út đỡ tủi thân cơm thừa canh cặn. Nhưng một mình gánh trên vai bốn con
giữa thời buổi khốn khó, bà lấy gì bù đắp cho giọt máu út ít. Nhà đói lắm
mà lớn lên Khuyết Nhi cứ đẹp. Năm mười lăm tuổi, Khuyết Nhi đã làm
nhiều chàng trai để ý. Một hôm, quản gia quan Tể tướng đi qua. Thấy cô
gái bán cam ở đầu đường cao ráo, óng ả, da trắng, tóc dài, quản gia Tể
tướng lân la hỏi những người gần đó. Biết nhà Khuyết Nhi ở không xa,
quản gia Tể tướng tìm vào nhà. Y ngỏ ý với mẹ Khuyết Nhi cho Khuyết
Nhi vào giúp việc trong dinh Tể tướng. Mẹ Khuyết Nhi không bằng lòng.
Quản gia Tể tướng ra về rồi không thấy quay lại nữa. Mẹ Khuyết Nhi tưởng
chuyện thế là xong. Hơn một năm sau, mẹ Khuyết Nhi ốm nặng. Trong
nhà, chiếc bát mẻ cũng không còn. Giữa lúc đó quản gia Tể tướng lại xuất
hiện. Hắn mang tới hai mươi lạng bạc "mua" Khuyết Nhi. Mẹ Khuyết Nhi
vẫn từ chối. Nhưng mẹ ốm, nhà quá quẫn bách, Khuyết Nhi đành nhắm mắt
đưa chân. Năm đó Khuyết Nhi mười bảy tuổi.
Bước vào cổng dinh Tể tướng, Khuyết Nhi lọt ngay vào mắt vị quan đầu
triều. Ông ta chiều chuộng cô hầu trẻ hơn chiều phu nhân và hứa cưới
Khuyết Nhi làm thiếp. Người đẹp thiếu một ngón chân út không hề gì.
Nhưng tên của cô hầu không ổn. Nhà Tể tướng luôn mong đầy, cô hầu lại
tên là Khuyết Nhi nghe nghịch tai lắm. Tể tướng phải đặt cho cô hầu cái tên
khác. Tiếng nói của Khuyết Nhi trong như tiếng oanh vàng. Tể tướng gật
gật đầu, gọi nàng là Oanh Nhi vậy. Khuyết Nhi trở thành Oanh Nhi từ đó.
Năm Oanh Nhi hai mươi tuổi mẹ mất. Phận nghèo khó thôi đành làm lẽ
vậy. Thế thì phải có con với Tể tướng mới mong ở cả đời với ông ta được.
Nào ngờ Tể tướng là kẻ bất nhân. Hoa cũ sắp tàn ông ta tìm hoa mới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.