HUYỀN SỬ CỎ TIÊN - Trang 199

- Tâu Thánh quân, không được ạ.
- Vì sao?
- Thưa, muốn làm việc này phải chính danh. Em dân phụ quyết không nhận
một chức quan. Làm việc lớn mà không phẩm trật nói ai nghe?
- Trẫm không bắt em trai khanh vận quan phục. Không quan phục Trẫm
dùng theo cách không quan phục. Em trai khanh từ chối ư? Trẫm như Lưu
Bị cầu hiền, khanh nghĩ sao? Trẫm không thể không làm việc lớn này. Có
điều "dục tốc bất đạt" cho nên không ngày một ngày hai được. Một vài năm
nữa quốc khố khá lên, Trẫm phải làm một mẻ…. Một kẻ sĩ như Phạm Vũ
Long sẽ hiểu Trẫm nên không thể làm ngơ trước cảnh bách tính lầm than.
Giá khanh là trai thì phúc cho Trẫm biết bao.
- Thánh thượng anh minh. Dân phụ rất mong Hoàng thượng cách tân, chấn
hưng sông núi.
- Không biết khanh đã biết chưa? Mới rồi, Vua cha ban cho thân phụ khanh
đặc ân và cho thân phụ khanh chọn. Thân phụ khanh xin được về quê cùng
cậu út làm thuốc và truyền nghề cho Mộc và Mạc. Thật là phúc cho hai kẻ
không cha mẹ. Trẫm có hỏi đến con của Oanh Nhi. Thân phụ khanh nói hai
mẹ con Oanh Nhi đã nương cửa Từ Bi. Thế cũng tốt.
Nhìn thẳng vào bà Thục Trâm một thoáng rồi nhìn vào mênh mông, nhà
Vua nói:
- Vua cha và Trẫm ghi công của khanh. Sau này, ở lại kinh thành hay về
đâu là tùy ý khanh. Nhưng khi cần là Trẫm phiền khanh đấy.
- Đội ơn Hoàng thượng, dân phụ chỉ mong được yên thân.
Phạm Vũ Long được nhà Vua truyền. Chàng bước tới trước bệ rồng vái
bằng cử chỉ đường hoàng với lời chúc khiêm từ không mòn sáo khiến nhà
Vua bằng lòng lắm. Nhà Vua ôn tồn:
- Tân Cử nhân bình thân.
Nhà Vua chằm mắt vào Phạm Vũ Long, hỏi:
- Bao người mơ mũ cao áo rộng. Còn khanh là cử nhân mà lại xin Vua cha
không làm quan, hà cớ gì vậy?
- Tâu Hoàng thượng, mỗi người có một sở nguyện. Vì vậy, Hoàng tử
trưởng mới tới am mây, gánh nặng xã tắc mới đè lên vai Hoàng tử thứ là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.