HUYỀN THOẠI PORASITUS - Trang 1064

Không biết thời gian trôi qua bao lâu, thế rồi tiếng thổn thức tắt dần. Ana
chỉ còn nghe thấy tiếng Prang thở

khe khẽ, đều đặn bên tai.

-Ông ấy là cha ta. – Prang chợt nói.

Đáng lẽ điều đó phải là một cú sét. Đại tư tế Neperus lại là cha của hoàng
đế! Phải, đáng lẽ... Nhưng Ana không bất ngờ. Sau khi đã thấy Prang khóc
như vậy vì cái chết ấy, làm sao nàng còn có thể bất ngờ được nữa. Prang sẽ
chỉ khóc vì người quan trọng đối với chàng.

-Đó là một cuộc ngoại tình ngu ngốc. - Giọng Prang mông lung như thể vừa
kể chàng vừa nhìn thấy trước mắt mình những tháng năm của quá khứ đã
qua - Mẹ ta đã không thể ngừng yêu Neperus. Rồi mẹ sinh ra ta.

Ta là thái tử. Mẹ không muốn làm phụ vương đau khổ hay mẹ sợ rằng ta sẽ
mất ngai vàng? Ta không bao

giờ biết được. Cái duy nhất ta biết là sự hèn nhát của mẹ. Mẹ... – Prang
cười nhạt - ... mẹ bỏ rơi đứa con trai mới sáu tuổi để tự sát. Mẹ không sống
được với mặc cảm tội lỗi. Mẹ không thể từ bỏ bất cứ ai trong cả hai người
đàn ông. Mẹ không bao giờ lựa chọn. Và, mẹ đặt ta vào con đường cô độc
đó. Tại sao ta phải chịu hậu quả của những lỗi lầm ấy ? Cha, và cha. Ta đã
chọn. Ta đã ruồng bỏ ông ta, căm ghét dòng máu đang chảy trong người. Ta
muốn ta trong sạch. Ta muốn... - Giọng Prang chùng xuống và chàng khẽ
dụi đầu lên tóc Ana - ... nhưng ông ta vẫn sống, để chỉ cho ta thấy rằng ta là
kẻ cắp cầm quyền trượng hoàng đế. Tất cả

những cái đó đều không thuộc về ta. Nhưng ta đã có chúng và ta sẽ không
rời bỏ. Phải, không bao giờ.

Không phải vì người cha bị tham vọng trả thù thiêu đốt, không phải vì
người cha nhân từ hết mực yêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.