HUYỀN THOẠI PORASITUS - Trang 1065

thương ta như cách một hoàng đế mẫu mực yêu thương thái tử, càng không
phải vì người mẹ đã bỏ rơi ta.

Ta sống vì ta. Chỉ vì ta. Không ai thực sự cần ta cả. Ta sẽ không bao giờ đau
khổ vì họ... Vậy mà...

Prang đột ngột lui lại, gục đầu vào hai tay buông thõng của mình. Đập vào
mắt Ana là mái tóc đen ủ rũ của hoàng đế.

-Vậy mà ông ta, cái kẻ đáng ra phải căm ghét ta vì đã không trao cho ông ta
quyền lực, cái kẻ đáng ra phải luôn luôn đặt mục đích trả thù lên cao nhất
ấy, ông ta ... lại đến đây để chết vì ta. Tại sao chứ ?

Prang ngẩng mặt lên nhìn vào Ana, ánh mắt sâu hun hút như muốn tìm
trong Ana câu trả lời :

-Tại sao lại phải chết vì ta ? Ta là đứa con trai vô dụng ông ta không mong
muốn mà! Thế thì tại sao lại chết

? Tại sao lại phải khiến ta đau khổ vì một người cha như vậy ?

Chàng đưa ánh mắt xuống đất:

-Ta không hiểu...

-Có, ngài hiểu. – Ana từ tốn nói – Ngài biết, còn hơn cả tôi biết, rằng ông
ấy yêu thương ngài.

Prang ngước lên nhìn Ana một lần nữa và bắt gặp nụ cười trên môi nàng.
Cái nét mặt ngơ ngác của Prang chợt ngây thơ như một cậu bé mà Ana bất
giác có cảm giác che chở cho Prang đến mức nàng đưa tay vén

một sợi tóc đen xoà xuống vầng trán cao, rồi nói dịu dàng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.