HUYỀN THOẠI PORASITUS - Trang 30

Chính nàng cũng không còn có thể tự quyết định được nữa, bởi nàng không
phải là một cô gái bình thường.

Một công chúa không thể vứt bỏ sinh mạng của bản thân khi sinh mạng ấy
thuộc về đất nước.

-Anh Leon…- Ana ghì chặt lấy anh trai, nói nghẹn ngào - Em thương anh
nhiều lắm... anh Leon...

na vừa thương vừa giận Leon. Làm sao anh ấy có thể ra lệnh cho nàng bỏ
mặc mọi người cơ chứ ? Giá mà anh ấy đồng ý thì dù có chết nàng cũng
quyết đứng đây, đối mặt với quân Henki tàn bạo. Nhưng, Ana hiểu, Leon đã
quyết định đúng. Cay đắng thay, nàng hiểu.

-Từ nay anh không thể che chở cho em nữa nhưng cha mẹ và anh sẽ luôn
bên em, mãi mãi. Hãy kiên cường lên, em gái dũng cảm... - Leon dịu giọng
trong khi xoa đầu em như vẫn thường làm lúc cả hai học thuật dụng binh
trong thư viện hoàng gia yên bình, nhưng Ana biết rất rõ, đây sẽ là lần cuối
cùng. Lần cuối cùng.

Leon trao cho Ana ít tiền làm lộ phí và một lá thư bảo nếu gặp thì trao lại
cho Gan rồi rất khẽ, chàng đặt một nụ

hôn cầu phúc lên trán em bé bỏng, thì thầm:

-Em phải sống, Ana, vì Porasitus.

Nụ hôn trìu mến đó làm công chúa rơi nước mắt. Âm điệu của từ “cuối
cùng” ngân mãi trong tim nàng như

tiếng chuông dài không bao giờ dứt được nỗi bi thương. Bằng một nỗ lực
phi thường để kìm nén bản thân, Ana khoác áo choàng lên, dứt mắt khỏi
hình ảnh những người thân yêu, chạy vào đêm tối, xuyên qua những dãy
phố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.