HUYỀN THOẠI TÀU KHÔNG SỐ - Trang 48

Hoàng Sa để vào vùng biển Đà Nẵng. Nói là đi giữa chớ cũng cách mỗi nơi
cả trăm cây số. Chi uỷ nhất trí.

13 - 10 - 1962.

Lúc sáu giờ chiều thấy một tầu lạ cách tầu ta khoảng ba hải lý. Đoán là tầu
địch, mình báo với bí thơ Dĩa, và nói với máy trưởng Năm Sao tăng tốc độ,
đồng thời cho căng thêm buồm, đi về hướng đông. Nhưng thuyền đằm,
không thể chạy quá nhanh, nguy hiểm. Tầu địch ngày càng rõ. Rồi một
chùm pháo đỏ từ tầu địch bắn lên, bung trên tầu ta. Mình lệnh mọi người
chuẩn bị chiến đấu. Chẳng lẽ chuyến đi đầu tiên đã thất bại! Mình lo quá!
Mọi lời hứa với trên vậy là gió bay xuống biển cả rồi. Mình bàn với anh
Dĩa, nếu nguy cấp, lợi dụng trời tối, cắt dây để anh em xuống nước, may ra
sống, còn mình và anh Dĩa dùng bom thủ tiêu tầu. Anh Dĩa không nghe:

- Nếu phải thủ tiêu, để mình tôi. Chú phải sống còn về báo cáo với Trung
ương.

Mọi người nhìn ra, im lặng.

Tàu địch, tàu ta lặn hụp theo con sóng. Lúc thấy cột buồm, lúc nguyên hình
con tầu. Lại thêm ba phát pháo hiệu nữa bắn lên. Trời tối nhanh. Tầu ta
chạy xa tầu địch hơn. Ánh đèn trên tầu địch mờ dần... Khoẻ rồi! Mọi người
thở phào. Anh Dĩa lấy thuốc thơm chia cho mọi người.

Ngày 14 -10- 1962.

Trời oi bức lạ. Thanh đen nhìn ra ngoài, rồi nói:

- Anh nhìn, điềm không lành rồi!

Mình hướng theo tay Thanh: những đám mây đen đang tụ lại, bay nhanh về
phía tây, nghĩa là bay về hướng con tầu. Không lâu nữa, giông bão sẽ nổi
lên.

Anh Dĩa thả ống nhòm xuống, nói: phải cho tầu chạy về phía bờ để kịp xử
trí! Tầu ta nhỏ, lại chở đầy, nguy hiểm lắm...Vào bờ à, vào bờ là làm mồi
cho giặc. Mình im lặng. Anh Dĩa năn nỉ: Út Một, chú hãy nghe tôi. Những
ria hồng quanh mây đen là điềm xấu... Mình vẫn cho tầu theo hướng cũ.
Không vào bờ. Chết thì chết ngoài khơi, chẳng thể để vũ khí rơi vào tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.