HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 145

00:00 / 00:00Rốt cuộc vị hôn thê đứng giữa vòng vây cũng cao giọng

nhấn mạnh: “Chúng ta được thành chủ Sâm La Quán Thương Hải nhờ vả,
đến Yểm Đô tặng quà, ai dám lỗ mãng thì chính là kẻ địch của cả thành
Sâm La và Yểm Đô.”

Quanh thân mỹ nhân là luồng sát khí dữ dội, xem ra đã sẵn sàng để

chém giết rồi, có điều chưa tới đường cùng nên không muốn ầm ĩ để rồi cá
chết lưới rách thôi. Lệnh chủ ngồi ở trên cao, kinh ngạc gãi gãi đầu, cảm
thấy rất không thoải mái, nhắc đến chàng là đủ rồi mà, sao còn kéo cả Quán
Thương Hải vào làm gì? Một thành Sâm La bé xíu mà so được với Yểm Đô
à?

Chàng quay sang hỏi Ly Khoan: “Trước khi Yểm hậu xác định hôn

ước với ta thì có quan hệ thế nào với Quán Thương Hải?”

Ly Khoan vắt óc suy nghĩ, “Quan hệ thầy thuốc người bệnh đó, có

điều hình như tên Quán Thương Hải này có ý với Yểm hậu, mấy lần mặt
dày đến núi Thập Trượng cầu kiến nhưng đều bị chặn ở ngoài cửa.”

“Vậy nàng nhắc đến thành Sâm La làm gì? Mặt mũi Quán Thương Hải

có thể lớn hơn bổn đại vương à?”

Nghe ra được tức giận và ấm ức trong giọng điệu của lệnh chủ nhà

mình, Ly Khoan sợ hãi cuống quýt bổ sung thêm: “Không không không,
chúa thượng đừng hiểu lầm, Yểm hậu tuyệt đối không có ý đó đâu.” Cậu ta
thè thè đầu lưỡi liếm môi, “Bây giờ Yểm hậu vẫn chưa biết mình có hôn
ước với chúa thượng, cũng không biết tân nương chúa thượng sắp cưới là
nàng. Trước mắt bị đám yêu quái này bao vây, để có thể hợp tình hợp lý lấy
chúa thượng ra dọa bọn chúng thì đành phải mượn danh Quán Thương Hải
nhờ nàng chuyển quà tặng. Quán Thương Hải chỉ là mồi lửa, còn lệnh chủ
mới là nến, một cây nến lớn sáng rực rỡ luôn ấy!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.