HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 276

nàng về thì nhảy tót vào lòng nàng. Lệnh chủ đứng nhìn mà ghen tị hết chỗ
nói, hận mình không thể trở thành con Phỉ Phỉ kia.

Vô Phương muốn vào nhà rồi, ôm vật cưng trong lòng, xoay người lại

cười lễ phép với chàng, “Mời lệnh chủ về cho, chờ ngài khôi phục nguyên
khí thì ta lại đến Yểm Đô làm phiền.”

Nàng kéo dải lụa quàng vai, ôm Phỉ Phỉ đi vào nhà, bỏ lại lệnh chủ

nhìn theo bóng lưng của nàng mà muốn rơi lệ lã chã.

Thông qua mấy ngày sống chung với Ly Khoan Trà, Cù Như đã bị cậu

ta tiêm nhiễm tư tưởng lệnh chủ mê mệt sư phụ mình. Thấy lệnh chủ lại bị
từ chối cho vào nhà, cô bé quả thực không khỏi thấy thương cảm, vụng về
an ủi: “Sư nương à, người đừng gấp gáp, sư phụ ta trời sinh lạnh nhạt, đợi
đến khi biết nhau nhiều thì sẽ khá hơn.”Cõi lòng vẫn đầy ấm ức không thể
diễn tả, lệnh chủ chỉ dặn dò Cù Như: “Thấy có cơ hội thì phải nói tốt giúp
bổn đại vương nhiều vào, nhờ tiểu điểu nhà ngươi cả đấy.” Sau đó chàng cô
đơn xoay người cùng Ly Khoan Trà đi khỏi.

Nhưng Ly Khoan lại thấy lối tắt, bắt đầu lải nhải bên tai lệnh chủ:

“Chúa thượng có phát hiện ra không, Yểm hậu bắt đầu quan tâm đến ngài
rồi.”

Lệnh chủ rũ vai nói: “Quan tâm cái gì, nàng đang chữa bệnh cho ta

thôi! Nói ta thận hư… Bổn đại vương hư ở đâu chứ? Nhìn eo hông với tay
chân này xem, có giống hư sao?”

Áo choàng đen phủ xuống thành một ống tròn, thật sự không nhìn ra

cái gì gọi là eo hông, song Ly Khoan không dám phản bác, nói hùa theo
chàng: “Thuộc hạ nói tới mấy loại thuốc Yểm hậu khuyên ngài dùng cơ,
tỏa dương và nhục thung dung đều là thuốc tốt chữa bệnh cho nam giới,
chứng tỏ Yểm hậu vô cùng quan tâm đến thận của ngài. Ngài biết quan tâm
thận có nghĩa gì không? Đối với phu thê mà nói, thân thể là của riêng, còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.