HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 29

Thành chủ Sâm La à một tiếng, “Bò cạp máu? Bò cạp máu hoang dã

tất nhiên đã bị diệt sạch từ lâu rồi, giờ chỉ còn loại được nuôi thôi. Chỗ ta
có một cặp, do linh quân Yểm Đô tặng ta.”

Vô Phương nghe đến Yểm Đô thì run bắn lên, nơi ấy không thuộc về

Diêm Phù*, nàng cũng không biết nhiều lắm, chỉ biết mặt trời chưa từng
chiếu sáng đến nơi đó, thành trì quanh năm chìm trong bóng tối. Nếu muốn
so sánh thì nơi đó cũng giống như Phong Đô** vậy. Điểm khác biệt là
Phong Đô có nam có nữ, có trẻ có già, nhưng trong Yểm Đô tất cả đều là
nam giới. Ngạ quỷ ở Phong Đô được tịnh hóa nhiều lần thì có thể đầu thai
làm người, nhưng ma quỷ trong Yểm Đô lại không rõ lai lịch, không già
cũng chẳng chết.

(*Diêm Phù: cõi Phật)

(**Phong Đô là một cõi giới ở Trung Giới, U Minh Giới, còn có tên

gọi là U Minh Thành Đô, Âm Quang Cảnh.)

“Thành chủ là bằng hữu của lệnh chủ Yểm Đô sao?”

Thành chủ Sâm La ấm úng, “Không hẳn là bạn, chỉ là từng có duyên

mấy lần…” Dứt lời y hạ lệnh cho Tả Hữu hộ pháp, “Đến phòng nuôi dưỡng
mang cặp bò cạp máu tới đây cho Diễm cô nương.”

Đối với người bình thường thì bọ cạp máu là vật kịch độc, sợ tránh

còn không kịp, nhưng trong mắt thầy thuốc và huyền môn đạo giáo thì nó
lại là bảo vật vô giá. Hộ pháp dùng chậu gỗ đựng hai con bò cạp máu đưa
đến trước mặt Vô Phương, nàng vươn người ra nhìn, phát hiện đầu của vật
này lớn hơn bò cạp bình thường, toàn thân đỏ rực như chu sa, cái đuôi chứa
kịch độc hùng hổ vểnh lên, hai mắt lớn như hạt mè trợn trừng nhìn nàng.
Có lẽ đoán được nàng muốn định làm gì mình nên hai con bò cạp suýt nữa
thì trừng nàng thủng lỗ chỗ luôn rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.