HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 332

cuộc đời của Bạch Chuẩn chàng sao? Mong mỏi đã lâu, nay ước mơ bỗng
chốc trở thành sự thật thì đúng là có phần không thích ứng kịp.

Nương tử thùy mị như vậy, không uổng công chàng vắt óc tìm kế lấy

sắc mê hoặc. Nàng chủ động yêu cầu ngủ một đêm chính là gợi ý rồi còn
gì. Lúc chạy trở về lệnh chủ còn vui sướng nhảy chân sáo những hai lần,
trong đầu thầm nghĩ phải chuẩn bị ít rượu để trợ hứng, dù sao chàng cũng
là lần đầu, có hơi căng thẳng.

Động phòng phải làm gì nhỉ, cần sắp xếp trình tự rõ ràng sẵn. Hôn

nàng trước, hay là cởi quần áo trước? Lệnh chủ cố nhớ lại từng chi tiết, mới
nghĩ thôi mà tay chân đã run run, cảm xúc kia… thật sự khiến thần hồn rạo
rực.

Mà càng rạo rực thì lại càng nóng lòng, lúc vác chăn đệm trở lại khe

Vạn Tượng, chàng phát hiện trên tảng đá có thêm hai bóng dáng. Chàng
còn tưởng mình đi nhanh quá nên bị hoa mắt, song đến gần nhìn thì bản
mặt của Ly Khoan Trà liền đập vào mắt, cậu ta còn nhiệt tình gọi một tiếng
chúa thượng. Chàng lập tức tuyệt vọng tới nỗi tan vỡ, thả chăn đệm xuống
đất, hét ầm lên: “Ngọn gió nào thổi các ngươi đến đây hả?”

Nội dung và ngữ cảnh hoàn toàn không khớp nhau, Ly Khoan trợn

tròn mắt, Cù Như cũng ngơ ngác nhìn chàng, “Sư nương, không cần phải
ngạc nhiên mừng rỡ thế đâu, ta và A Trà đến bầu bạn cùng hai người đây.”

Lệnh chủ nghiến răng, nở nụ cười khá dữ tợn, “Thế hả, đúng là rất

hiếu thuận, ha ha ha.”

Cù Như và Ly Khoan trố mắt nhìn nhau, “Chẳng lẽ sư nương không

hoan nghênh chúng ta?”

Không hoan nghênh cũng đuổi chả được, lệnh chủ ngồi trên mỏm đá,

tức tới độ không nói nổi thành lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.