HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 361

chuyện vui nên cách ăn mặc cũng khác biệt, trước ngực đeo đầy chuỗi ngọc
làm bằng vàng ròng, cực kỳ xa xỉ, lộng lẫy hệt trang phục của Bồ Tát.

Nhà giàu mới nổi đắp vàng lên người thật ra chẳng có gì đáng để nhìn

cả. Ánh mắt của Minh quân đã bị gương mặt tuyệt diễm của Yểm hậu thu
hút ngay từ đầu. Trời ạ, thực sự là không thể bắt bẻ nổi, môi như cánh sen,
mặt như hoa đào. Yểm hậu ngồi chung với lệnh chủ như thế, thật sự chính
là bức tranh sinh động tả cảnh… một đóa hoa tươi cắm bãi phân trâu.

Minh quân kinh hãi cảm thán, hèn gì hôm đó thành chủ thành Thiên

Cực cứ bóp cổ tay liên tục, vị linh y này quả nhiên bất phàm, trong sát khí
có kèm Phật tính, một thời gian nữa hoàn toàn có thể tu thành chín quả.
Đáng tiếc nàng lại không may lắm, bị Bạch Chuẩn bắt được, cô nương
đáng thương như chú bướm bị cắt cánh vậy, làm Minh quân đau lòng vô
cùng.

Lão yêu quái tùy tiện tới rồi đi, nhưng nể mặt Yểm hậu, Minh quân

quyết định vẫn giữ thể diện cho đối phương, bèn cười phá lên rồi nói:
“Bạch huynh giận rồi, huynh đệ chúng ta thân nhau như tay chân, có lý nào
đã tới trước cửa nhà mà không vào chứ. Có việc gì cần giúp huynh cứ nói,
chỉ cần bổn quân làm được thì nhất định sẽ bất chấp gian nguy để giúp
huynh.”

Lần này không phải do lệnh chủ trả lời mà là một giọng nói thánh thót

từ trong kiệu truyền ra: “Vậy xin cám ơn Minh quân trước. Thật không dám
giấu giếm, lần này vì chuyện của đồ nhi nên ta đã nhờ lệnh chủ nhà ta dẫn
đến Phong Đô, xin gặp Minh quân để tháo gỡ khúc mắc.”

Minh quân nghe thế thì rất phấn chấn, xem ra còn có cơ hội ở riêng

với nhau nữa cơ. Lệnh chủ trong kiệu dĩ nhiên cũng bị hạnh phúc tới bất
chợt làm cho rung động, hôn thê vừa nói gì? Nàng nói ‘lệnh chủ nhà ta’,
không phải là lệnh chủ thôi mà là ‘nhà ta’!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.