HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 417

Vô Phương dừng chân, lúc này mới phát hiện áo choàng chàng đã

thấm ướt, lớp vải mỏng tang bị ướt nước nên dính chặt vào ngực, để lộ cơ
thể căng tràn sức sống. Tim nàng đập thình thịch, không biết nên đặt mắt
nhìn ở đâu, lúng túng hốt hoảng nói: “Ngài… ngài không biết chống nước
thấm à?”

Lệnh chủ lắc đầu, “Ta chỉ biết phóng hỏa, không biết tránh nước.”

Thực ra lệnh chủ có bản lĩnh cao cường, chuyện không biết làm cực

kỳ ít. Nhưng nam giới không nên lúc nào cũng tỏ ra mạnh mẽ, quá mạnh
mẽ sẽ không tranh thủ được sự mềm lòng của phái nữ, nghĩ thế nên chàng
thu hồi pháp lực, để mặc nước mưa xối lên cơ thể mình, loại chuyện vặt
này chàng chịu được.

Đã bỏ công tất nhiên sẽ có báo đáp, quả nhiên hôn thê nhìn chẳng

đặng, liền nghiêng cái ô trong tay qua che đầu cho chàng, “Ta định lên núi
hái thuốc, mưa lớn thế này, ngài về đi.”

Chàng gạt đi ngay, “Ta muốn ở bên nàng, ta còn có rất nhiều lời muốn

nói với nàng.”

Có thể nói gì khác ngoài chuyện động phòng chứ. Nàng giương mắt

nhìn khung ô trên đỉnh đầu mình, “Theo ngài thì kiểu trượng phu nào được
phái nữ thích nhất?”

Lệnh chủ do dự nói: “Giống ta?”

Đúng là đồ không biết xấu hổ! Vô Phương tức tối đáp luôn: “Là kiểu

nhiều tiền, nói ít và chết sớm.”

Lệnh chủ *ớ* liền, “Vì sao? Sao có thể như vậy được?”

Tính kỹ lại, mình vừa nghèo lại còn nói lắm, ngoài ra cũng không chết

sớm được. Làm sao bây giờ, chẳng lẽ nàng thích kiểu như Minh quân ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.