HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 443

ngài không thể chỉ lo mình mà không để ý đến chúng, chúng mong chờ
ngài nặn tượng nữ đến nỗi cổ dài ngoẵng cả rồi. Yểm hậu mãi không chịu
đồng ý, ngài trông trước trông sau vẫn chẳng có tiến triển. Theo thuộc hạ
thấy, chi bằng cứ giữ vị này lại, nếu Yểm hậu vẫn khăng khăng không chịu
động phòng với ngài, ngài động phòng với nàng này là được. Nữ nhân mà,
thổi tắt nến thì ai chả như nhau, tin thuộc hạ đi, không sai đâu.”

Ai dè khi cậu ta đang nói văng nước bọt tóe tung thì đại quản gia từ

bên ngoài đi vào, dè dặt vòng qua cặp khuyên rắn của ứng viên thành Vũ
Sư Thiếp, đi thẳng đến trước ngai vàng của lệnh chủ, “Chúa thượng.” Y
ngẩng đầu gọi, “Báo cho ngài một tin tốt, Yểm hậu vào thành rồi ạ.”

Lệnh chủ thất kinh, “Vào thành? Nhanh thế sao?”

Nếu là lúc khác thì nhất định chàng sẽ mừng hết lớn, chứng tỏ bài

thuốc Kim Lụy kia có hiệu quả, chàng đã tiến một bước dài đến việc động
phòng rồi. Chàng nghìn tính vạn tính, theo kế hoạch thì vốn sau khi Kim
Lụy đi sẽ để nàng xoắn xuýt một thời gian, đến tối khi chàng lại tìm, nàng e
ngại để chàng đo người, sau đó chuyện không thể miêu tả sẽ thuận tiện diễn
ra.

Có điều… Hôn thê không chờ đã đích thân đến Yểm đô gặp chàng,

điều này nghĩa là gì? Lệnh chủ vừa hoang mang vừa mừng như điên, trong
lòng nàng có chàng chứ sao nữa. Nhưng trong chuyển biến nhanh hơn hẳn
trong kế hoạch, chàng đoán sai phản ứng của nàng rồi, nàng chủ động như
vậy, mà chủ động là hỏng chuyện, nên mới vừa hay bắt gian chàng ngay
trận. Tiếp theo nên làm gì đây, lệnh chủ cuống quýt đi vòng vòng, tuyệt đối
không thể chuyện này bị nàng biết.

“A Trà…” Chàng túm lấy cổ áo Ly Khoan, “Mau đưa những người

này ra sau núi giấu đi, đừng để Yểm hậu phát hiện.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.