HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 466

Thật ra chàng không nói gì chính là tốt nhất, bảo vệ được cho vẻ hiền

lành hòa nhã bề ngoài. Ở chung với chàng phải học cách hưởng thụ thế giới
tinh thần của mình, vì tâm trạng đang yên ả, chàng cứ mở miệng là lại phá
hỏng.

Nàng oán nhưng không giận, nên giọng điệu vẫn còn nhẹ nhàng,

“Ngài ngậm miệng lại.”

Lệnh chủ sửng sốt, ý gì đây? Hôn thê là một cô nương bụng đầy thi

thư, nàng nói câu nào trong mắt chàng cũng có hàm nghĩa nhất định. Nội
dung kết hợp với ngữ cảnh, não bộ lệnh chủ lại bắt đầu kêu ù ù, chẳng lẽ
nàng muốn hôn chàng?

Tim nhảy nhót một trận, sau nhảy nhót lại chính là căng thẳng vô biên.

Chàng luống cuống tay chân, làm sao đây, ngay đến môi chàng cũng run
lên rồi, nhưng vẫn rất quan tâm nói: “Nương tử, nàng đừng động, cứ để ta
tới đi.”

Chàng vẫn không để nàng thấy mặt mình, nếu lúc này mà hôn thì sợ

nàng tìm không thấy miệng chàng, đụng phải mũi thì lúng túng lắm! Nên
chàng quyết định tự mình chủ động, dẫu gì chàng cũng là nam giới, nam
giới chịu được va đập, dẫu lần đầu không có kinh nghiệm cũng không sợ,
dù sao nàng cũng là lần đầu tiên mà…

Lệnh chủ luôn đầy tự tin thế đấy, chàng liếm môi, kết luận bản thân

nhất định có thể cho nàng một trải nghiệm đẹp đẽ. Chàng đặt hai tay lên vai
nàng, gió nhẹ xuyên qua chỗ áo rách phe phẩy cơ thể chàng, chàng cảm
thấy lòng mình đang bay múa giống cành liễu, hạnh phúc sắp đến làm
chàng ngất ngây.

Tranh thủ bày kết giới không để người ngoài nhìn thấy rồi chàng chu

môi, chuẩn bị tới gần in dấu lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.