HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 526

thất bại của nhiều năm trước đã tạo thành bóng ma không nhỏ với chàng,
nên từ đấy chàng rất cẩn thận trong việc chế tạo tượng nữ.

Nghe vậy Vô Phương cũng không thúc giục nữa, cùng nằm xuống

sóng vai với chàng, tay nắm tay ngắm trời sao. Ban đêm yên tĩnh, xung
quanh là biển hoa vô biên, chỉ thế thôi cũng rất vui vẻ.

Không muốn thật sự vượt rào nên ngoại trừ ôm hôn, lệnh chủ và hôn

thê vẫn chưa xảy ra chuyện gì quá giới hạn. Ngày hôm sau cả hai quay về
Yểm Đô, tượng đất toàn thành lấy thái độ như nghênh đón anh hùng để đón
tiếp chàng, cặp mắt đầy mong đợi đó phút chốc làm lệnh chủ xấu hổ vô
cùng.

Chàng đứng trên con đường chính thông với bốn phương tám hướng ở

trong thành, hắng giọng rồi vung tay hô: “Ừm… Sau khi bổn đại vương và
Yểm hậu chung sức hợp tác, đêm qua đã chế tạo xong tượng nữ đầu tiên.”

Phía dưới rào rào tiếng vỗ tay nhiệt liệt, đại quản gia thay mặt chúng

tượng lên tiếng: “Chúa thượng vất vả rồi, Yểm hậu vất vả rồi. Hai vị đã
chiến đấu anh dũng cả đêm để tạo phúc cho cho hàng nghìn hàng vạn thành
chúng. Hành động vĩ đại mà mọi thế hệ tượng đất trông chờ cả đời, rốt cuộc
đêm qua cũng hoàn thành rồi, từ đây lịch sử Yểm Đô sẽ thay đổi hoàn toàn.
Cuộc sống lý tưởng nhất của chúng tượng chính là ai cũng có cơm ăn, ai
cũng có nương tử, bây giờ đã sắp thành hiện thực rồi.”

Tiếng hoan hô thi nhau vang lên, sự hưng phấn lan ra khắp toàn thành,

Vô Phương liếc lệnh chủ, thấy được khuôn mặt dưới mũ hiện lên mấy phần
bối rối.

Nói thẳng là chỉ nặn được một thôi ư? Mà tượng này lại còn làm theo

yêu cầu của kẻ khác… Lệnh chủ cảm thấy không nói ra được. Tiếc là sen
đỏ trên Kính Hải chỉ nở năm mươi ngày, dù tối nay có gấp rút chế tạo thì
đến khi xong hoa héo cả rồi, tượng nữ bị nửa nạc nửa mỡ thì uổng công.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.