HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 565

vào sương mù không rõ. Nay lớp giấy đó bỗng bị xé toạc, nội tình nhìn qua
thì có vẻ không hợp lý, nhưng lại có thể xâu chuỗi được từng sự kiện lại
với nhau. Nàng không dám phán đoán lời y nói là thật hay giải, do dự mãi
mới nói: “Nếu đúng là thế thì gã bắt ngươi còn có thể hiểu được, nhưng gã
bắt ta làm gì, ta đâu liên quan đến chuyện này.”

Y nghe vậy bèn cười, “Đến giờ sư phụ vẫn chưa biết thân phận thật sự

của lệnh chủ là kỳ lân sao? Có câu ‘lân ra đời tất có thánh nhân tại vị, lân
sinh ra vì thánh nhân’. Gã muốn lừa trời xanh thì phải kéo lệnh chủ ra để
ngụy trang, chỉ cần có kỳ lân hộ giá bên cạnh thì dù gã có là quỷ cũng vẫn
được xem là ý sinh thân. Hắc kỳ lân bướng bỉnh bất kham, rất khó hàng
phục, nếu không lợi dụng sư phụ để uy hiếp thì người đoán xem, lệnh chủ
thấy gã rồi sẽ thế nào? Liệu có đánh chết gã ngay lập tức không?”

Những lời này của y làm Vô Phương ngẩn ngơ. Nàng từng đoán

chừng lệnh chủ là rắn, là thỏ, nhưng chưa bao giờ nghĩ tới chàng lại là kỳ
lân. Sao trên đời này lại có kỳ lân ngu ngốc thế chứ, quân vương nhờ chàng
phụ tá không sợ sẽ bị mất nước à? Có điều bây giờ nhớ lại, hình như trước
kia chàng cũng có nói qua rồi, nói tộc của chàng mỗi lần chỉ có một kẻ
nhập thế thôi, Tàng Thần tiễn của chàng là vũ khí sắc bén dùng để bình
thiên hạ.

Ngẫm lại thì xem ra thật sự là vậy rồi. Nàng ôm mặt, nhớ lại vài động

tác kỳ quái trước kia của chàng, nếu thay bản tôn của kỳ lân vào đó, móng
của chàng mà đè xuống thì sẽ khiến thư án của nàng bẹp thành hố luôn mất.
Dựng đứng bờm, vừa toe toét cười vừa nằm cạnh vũng bùn… Dáng vẻ
ngây ngô kia, đúng là thật khớp.

Nàng ngẩng đầu lên, thở dài một hơi, “Ta phải về, không thể để chàng

bị quỷ La Sát khống chế được.”

Minh Huyền giương mắt nhìn nàng, “Sư phụ với hắn ta… đã thành rồi

sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.